Chương 1 - Thượng

Tôi từng là một con cua đực chỉ có hơn hai lạng…

Đám đồng bọn nói cho tôi biết, loại cua đực chưa đến ba lạng như tôi là sự sỉ nhục của hồ Dương Trừng, 200 đồng 8 con, rõ là lãng phí tài nguyên của hồ Dương Trừng, là loại sẽ bị mọi người xem thường. Cua hơi bình thường một chút thì tầm ba lạng rưỡi, 300 đồng 8 con.

Thú thật, lòng tôi cũng khó chịu lắm chứ. Nếu rồi cũng bị ăn, tôi mong được chết sao cho oanh liệt, ngay khoảnh khắc bị vớt lên sẽ được hưởng thụ một tiếng thán phục: “Ối giời ơi! Tuyệt quá! Phát triển tốt thật! Con này có giá nhất nhì trong số cua năm nay nè!”

Trong khu vực hồ Dương Trừng, cua được thèm muốn nhất chính là cua đực nặng khoảng tám lạng, thịt đầy ắp tươi ngon, tuyến sinh dục phát triển, gạch cua vừa nhiều vừa ngậy, trưởng thành, khỏe mạnh, nhất định ngon ơi là ngon, tất cả cua đều tôn thờ anh ấy. Cũng hết cách thôi, nghề nghiệp của chúng tôi là càng lớn càng có nhiều thứ để ăn, thế nên với tư cách là kẻ nổi bật nhất, cua đực tám lạng hiển nhiên sẽ nhận được càng nhiều tiếng thán phục. Theo lời đồn, một con tám lạng có thể bán với giá 1000 đồng, bằng 40 con như tôi.

Tôi cũng… một mực lẳng lặng để ý anh ấy. Nhưng tôi biết, tôi không có tư cách tiếp cận anh ấy, ngay cả tư cách làm đàn em cũng không đủ.



—— Một buổi tối nọ, tất cả lũ cua chúng tôi đều cảm thấy không khỏe, cái càng mọi khi có thể vung vẫy một cách dễ dàng dường như nặng ngàn cân.

“Chúng ta bị sao vậy?” Một con cua hỏi.

“Hình như có dịch bệnh…” Một vài con cua khác ỉu xìu đáp lời.



Hôm sau là ngày 8 tháng 8 âm lịch, hồ Dương Trừng mở hồ bắt cua. Hôm nay là ngày tế bái Ba Vương, nhằm cầu xin bình an thuận lợi, ngư dân nuôi cua sẽ tiến hành lễ cúng Ba Vương truyền thống trước khi đánh bắt. Ngư dân nữ dâng cống phẩm, thầy tế mời rượu kính cua, đọc lời cầu khấn. Có tiếng nhạc cụ làm bạn, còn có múa lân và đua thuyền rồng, loài người ai nấy cũng vô cùng vui sướng.

*Ba Vương là người đầu tiên ăn cua trong truyền thuyết.

Hầy… tôi ở trong nước bò tới bò lui, thầm nghĩ: rồi mình cũng bị ăn. Đáng giận nhất là, trước khi chết còn phải nghe một câu tiếc nuối “sao nhỏ thế…”

Đang suy nghĩ vẩn vơ, trước mắt tôi xuất hiện bóng hình của một người cầm lao móc trong tay —— là một gã đàn ông vạm vỡ da ngăm đen, nhưng tay mắt lanh lẹ, động tác cực kỳ linh hoạt. Lao móc “xoẹt” một tiếng chui vào khe hở giữa các chân cua của tôi, tôi chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, chưa chi đã bị vớt lên, “oành” một tiếng bị ném vào trong thuyền.

Có người khom lưng xuống nhìn kỹ tôi: “Sao nhỏ thế…”

Lòng tôi nhục nhã vô cùng. Biết ngay là thế mà, bọn họ muốn ăn tôi đã đành, còn chê tôi nhỏ nữa.

Nhưng mà ngay sau đó, ngư dân nuôi cua bỗng hưng phấn kêu lên: “Nhất định là một con Omega siêu cấp!”

… Hả?!

Một đám người xông tới, vài cặp mắt nhìn tôi chòng chọc: “Đúng rồi anh em ơi… cua đực Omega trăm năm khó gặp là đây…”

Từ cuộc đối thoại của bọn họ, tôi mới biết có một loại virus gọi là “virus ABO” đang lan rộng khắp nơi, mấy hôm trước cũng truyền nhiễm vào hồ Dương Trừng, cho nên năm nay đánh bắt không giống những năm trước. Sau khi bị lây nhiễm, cua đực và cua cái đều tự tổng hợp chất tạo ra ba loại thuộc tính —— Alpha, Beta và Omega. Trong số cua đực, Beta chiếm nhiều nhất; Alpha cao lớn cường tráng nhất, là lãnh đạo trời sinh; Omega nhỏ nhắn xinh xắn yếu đuối nhất, có năng lực kết hợp và sinh con đẻ cái rất mạnh với Alpha. Hiện nay ngư dân nuôi cua cho rằng, cua đực trong khoảng ba lạng rưỡi đến bốn lạng rưỡi và cua cái từ hai lượng rưỡi đến ba lượng rưỡi đều là Beta, có thể trực tiếp dùng hòm giữ nhiệt đưa vào xe đem bán cho con người ăn. Về phần Alpha và Omega, nhất là Omega số lượng cực kỳ ít ỏi, nhất định phải giữ lại nhằm sinh sản đời con, nếu không sang năm có lẽ hồ Dương Trừng sẽ không có cua lớn chất lượng tốt nhất để ăn.

Lúc bấy giờ, một ngư dân nuôi cua khác lên tiếng: “Cua Omega như con này… thật sự quá khó tìm, có thể nào giao cho tôi không? Tôi sẽ thả nó vào vùng nước thích hợp để giao phối với con Alpha tám lạng kia, chỉ cần con Omega này động dục tiết ra pheromone, cua Alpha nhất định không khống chế được dục vọng, sẽ quấn chặt lấy nó, vậy là có thể sinh được rất nhiều cua tốt.”

*Pheromone là những chất được sử dụng như những tín hiệu hóa học giữa các cá thể cùng loài, có thể gây ra những phản ứng chuyên biệt cho những cá thể khác cùng loài. Pheromone có thể là chất báo động, chất giúp cho côn trùng biết và nhận ra nhau, chất hấp dẫn sinh dục, v.v…

“Nhưng mà…” Gã ngư dân bắt tôi lên đây nói, “Vất vả lắm tôi mới bắt được một con cua đực Omega đấy.”

Ngư dân nuôi cua muốn mang tôi đi cho gã rất nhiều tiền, đoạn khom người xuống nói với tôi: “Khi động dục nhớ vẫy càng với Alpha tám lạng, làm cho pheromone tỏa ra càng nồng càng tốt.”

Phản ứng đầu tiên của tôi là: mình mình mình… mình cũng đáng giá nhiều tiền quá chứ!!!

Phản ứng thứ hai là: phải dụ dỗ con cua kia sao…? Khi cua giao phối, con này sẽ ôm chặt con còn lại, thông qua cái ôm chứng tỏ năng lực của mình, làm cho đối phương tự nguyện đồng ý giao phối và ngưng giãy giụa. Vừa nghĩ đến việc bị ôm và bị chân sinh sản thọc vào, tôi lại thấy ngượng ngùng. Trong quá khứ, tôi chưa từng nghĩ mình sẽ bỗng dưng biến dị và tiếp cận với “đế vương” đứng đầu hồ Dương Trừng.