Giới thiệu:Teresa Medeiros là một tác giả tôi rất yêu thích dù mới chỉ đọc qua vài tác phẩm. Và “Dạ tiệc lúc nửa đêm” tuy là một trong số ít tác phẩm của bà được xuất bản tại Việt Nam lại là một trong những cuốn sách tôi thích đọc nhất, có lẽ cũng vì tôi thấy mình có điểm tương đồng với nữ chính và luôn mong muốn một nửa tuyệt vời như trong truyện chăng? (cười). Tuy cũng thuộc những mô típ thông thường nhưng dưới bàn tay tài hoa của Teresa, câu truyện vẫn thật mới mẻ và cuốn hút, đặc biệt là cốt truyện về ma cà rồng tưởng như rất đỗi quen thuộc mà vẫn không được nhắc đến nhiều trong tiểu thuyết lãng mạn cổ điển.
Câu truyện mở ra với Caroline – cô chị cả của ba chị em gái mồ côi luôn cố hết sức đưa gia đình thoát khỏi cảnh nghèo túng. Cô không có nhan sắc, lại lỡ thì và cứng nhắc, tuy nhiên, Caroline luôn an phận và mong cho vận may của cô em gái thứ hai – Vivienne với chàng Tử tước hòa hoa – Kane sẽ giúp gia đình có một cuộc sống đủ đầy. Nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó khi mà bao quanh ngài Tử tước là những tin đồn bí ẩn về thân thế, rằng ngài ta là một ma cà rồng. Do lo lắng cho em gái, hay vì tò mò, cô đã theo dõi ngài Tử tước để đảm bảo cho sự an toàn của gia đình. Và điều cô không ngờ tới nhất, một điều ngay cả trong giấc mơ hoang đường nhất mà cô chưa từng nghĩ tới, lại xảy ra…
Coroline là chị cả, vì đó cuộc sống yêu cầu cô càng phải nghiêm khắc hơn với bản thân, để cho các em một cuộc sống tốt nhất có thể. Cô không đẹp theo vẻ thông thường, không đẹp mặn mà, rạng rỡ như ánh mặt trời như Vivienne – cô em thứ nhạy cảm, yếu đuối, hay vẻ đẹp tươi trẻ, tràn đầy sức sống như cô em út tinh nghịch Portia. Nhưng cô lại có một tâm hồn thật đẹp, một sự cuốn hút riêng tiềm ẩn sau sắc đẹp của cô em Vivienne. Đó là má lúm đồng tiền cong lên mỗi khi cô cười, đó là mái tóc dài mờ ảo như dải trăng sa, đó là đôi mắt tinh nghịch luôn ngời sáng đã thu hút một người cấm kị đối với cô.
Carol là một cô gái nhạy cảm ẩn dưới vẻ ngoài mạnh mẽ, cứng nhắc của một bà chị “già” lỡ thì, khó tính. Nhưng trong sâu thẳm, cô cũng như bất kì người con gái đáng yêu nào khác: cô yêu thích những chiếc váy bồng lấp lánh tuyệt đẹp giống của Vivi, muốn được tham gia những buổi vũ hội hòa nhoáng, muốn được mọi người chú ý đến mình, và đặc biệt là ước mơ của mọi thiếu nữ - mong ước một tình yêu chân thành. Nhưng cô đã gạt bỏ tất cả, an phận và không trách móc. Cô cố không thèm muốn những bộ váy lộng lẫy của Vivi, cố không ghen tị trước việc Vivi sẽ có người bảo hộ tới mùa vũ hội mà cô mơ ước, cố không nhức nhối khi nghĩ đến tuổi trẻ đang dần trôi qua và ý thức mình sẽ không bao giờ được ra mắt, được chạm tới những mong muốn hết sức bình dị của mỗi thiếu nữ. Tất cả chỉ tập trung vào việc kiếm chồng cho em gái, đặc biệt là Vivienne, với mong ước các em có một cuộc sống sung túc, đủ đầy mà cô biết chắc mình không thể đem đến. Bởi sự tự ti rằng mình không đẹp, tẻ nhạt. Tôi hiểu sự tự ti đó của Carol, bởi tôi cũng là một người chị cả bị lu mờ trước một cô em gái thật sự nổi bật, xinh đẹp và tự tin. Chính vì thế tôi luôn khép mình lại và tìm kiếm những ước mơ lãng mạn của riêng mình trong suy nghĩ thầm kín.
Và vì là chị cả, đương nhiên hạnh phúc của các em là điều tôi mong muốn. Caroline cũng vậy. Cô đã thật sự vui khi Vivienne được để mắt đến bởi ngài Tử tước Trevelyan giàu có, đẹp trai và cũng vô cùng bí ẩn – Adrian Kane. Bởi điều đó có nghĩa, chị em cô cuối cùng cũng đã có thể có một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc. Nhưng Carol không thể nghĩ tới điều đó quá nhanh khi mà lời đồn về ngài Tử tước quyến rũ có thể đập tan ước vọng về một cuộc sống an toàn, yên ấm cho Vivienne - rằng ngài là một ma cà rồng. Với một cô gái thực tế, Caroline không tin vào điều đó. Và cô cũng không ngờ mình lại bị xao động trước người em rể hào hoa. Dường như cô đã bị thu hút bởi ngài Tử tước ngay từ buổi đầu gặp gỡ trong một tình huống hiểu lầm thú vị. Dù đã cố gắng, nhưng cô cũng chỉ như bao cô gái trẻ lãng mạn bị cuốn hút bởi những chàng trai nam tính đến hoàn hảo. Lấy cớ để đảm bảo cho sự an toàn của em gái, cô đã cùng cô em út Portia theo dõi anh, nhưng thực chất cũng là sự tò mò, là cái cớ để được thấy anh, quan sát anh. Và cô biết mình đã phải lòng anh. Không chỉ vì vẻ đẹp của anh, sự cuốn hút không thể lý giải của anh với cô, mà có thể đơn giản vì khiến cô cảm thấy mình thật đẹp, anh mang lại cho cô cảm giác an toàn, được che chở, thấy được tình yêu của anh với em trai Julian hay sự chăm sóc của anh với Vivi. Tất cả những điều đó, là mơ ước của cô về nửa hoàn hảo. Và cô muốn anh cho riêng mình thôi…
Còn Adrian cũng chỉ là một Tử tước danh giá để vẻ ngoài che lấp nỗi đau khi chứng kiến đứa em trai yêu dấu bị biến thành ma cà rồng. Để tránh mối nghi ngờ và tìm cách giải thoát cho em trai, anh đã cố tình để mọi người thêu dệt lên những tin đồn đổ dồn vào mình, chấp nhận bị nghi ngờ, tránh xa. Anh có thể làm tất cả, bao gồm lợi dụng một cô gái yếu đuối giống người con gái từng làm anh đắm say làm mồi nhử - Vivienne. Có thể lúc đầu anh bị thu hút bởi Vivi, nhưng chỉ vì nỗi ám ảnh phải giải thoát cho em trai quá lớn. Nhưng anh không thể ngờ chính mình cũng lại bị ám ảnh, thu hút bởi cô chị Caroline tưởng như hoàn toàn bị lu mờ trước em gái. Nhưng không, anh bị cuốn hút bởi những lời nói sắc sảo, tính lý trí chín chắn hay vẻ đẹp tiền ẩn thanh thoát làm anh liên tưởng tới vầng trăng bàng bạc, mờ sương và phiêu lãng? Hay tất cả những điều đó. Anh đã cố tránh xa cô nhưng dường nhu lại càng bị hút vào và chìm đắm trong sự mê hoặc không lối thoát đó. Để rồi cơ hội giải thoát cho em trai ngày một gần và tình cảm của anh dành cho Caroline cũng ngày một lớn dần theo…
Hai con người, tưởng như bất đồng giai cấp, tưởng như không hề có điểm nào chung, lại bị thu hút bởi nhau, gặp nhau giữa đường cắt của hai trái tim cô đơn muốn tìm được ý nghĩa cuộc sống, muốn được che chở và làm bất cứ điều gì cho những người thân yêu, dù mình đã chịu nhiều thua thiệt. Cả hai đều vì trách nhiệm, đều vì tình yêu quá lớn dành cho các em, muốn các em được hạnh phúc. Có lẽ đó họ đồng cảm với nhau, hiểu được tâm tư và nỗi đau, nỗi vất vả thầm lặng của mỗi người. Nhưng điều đó cũng làm họ nhận ra rằng, họ cũng muốn có được hạnh phúc, dù nhỏ thôi. Đó là được sống bên người mình yêu.
Cốt truyện không chỉ nói về sức mạnh của tình yêu chân thành mà còn cho ta những bài học về cuộc sống, về tình thân. Như Carol luôn chấp nhận bị lu mờ để các em được tỏa sáng, như Vivienne làm ngơ trước đôi giày thủng và tất ướt lê bước trong vũng bùn lạnh lẽo vì không muốn chị lo lắng, như Julian luôn cảm thấy mặc cảm, lo sợ, luôn cần sự che chở, dựa dẫm vào anh trai, và như cái cách mà Adrian nhìn vào mắt em trai: “Anh sẽ không bao giờ từ bỏ, Jules. Không phải em.”…
Nhưng dưới ngòi bút tài hoa của Teresa, mọi khó khăn đã được hóa giải một cách hoàn hảo hơn bao giờ hết. Vivienne đã tìm thấy được tình yêu thực sự của mình, tất nhiên sẽ không phải là Adrian rồi (cười), Julian dù chưa được giải thoát nhưng chính niềm tin và tình yêu của anh trai đã tiếp thêm hy vọng để anh mạnh mẽ hơn, tự tìm kiếm con đường giải thoát cho mình. Còn Adrian và Caroline ư, dĩ nhiên là họ đã đến được với nhau. Một cái kết làm thỏa mãn người đọc. Tuy không thể phủ nhận tình tiết trong đoạn cuối hơi nhanh, hụt hẫng, và rằng sức hút của người em Julian làm người đọc muốn một cái kết viên mãn hơn cho tất cả các nhân vật, nhưng có thể qua đó, tác giả muốn tiếp thêm niềm tin, hy vọng cho mọi người về một kết thúc hạnh phúc cho những ai biết đấu tranh dành lấy nó (hay để người đọc tò mò tập hai về Julian nhỉ?). Nhưng không thể phủ nhận đây là một câu chuyện khá hoàn hảo với những ai đam mê những trang viết lãng mạn, đam mê mà vẫn đầy sự dí dỏm, sâu sắc của Teresa cũng như những tác giả quen thuộc của thể loại lãng mạn cổ điển đầy mê hoặc này.
Tất nhiên, không cần phải có những suy nghĩ quá sâu sắc, “Dạ tiệc lúc nửa đêm” vẫn thuần túy là một câu chuyện lãng mạn, ngọt ngào mà hài hước, vẫn đam mê mà cháy bỏng – tất cả những gì đẹp nhất của một tình yêu chân thành. Dù có nhiều tình tiết quen thuộc nhưng ta không thể không đắm say, mong muốn và chờ đợi nó trong mọi cuốn sách lãng mạn nào. Một cuốn sách rất tuyệt để thư giãn và đắm mình vào giấc mơ tình yêu ngọt ngào giữa cuộc sống hiện thực xô bồ này.
***
Teresa Medeiros sinh năm 1962 tại Mỹ, là tác giả chuyên viết tiểu thuyết lãng mạn. Đến nay, sáng tác của cô đã bán được 7 triệu cuốn và dịch ra hơn 17 thứ tiếng. Medeiros ra mắt tác phẩm đầu tay năm 21 tuổi (1983). Nhưng đến năm 1989, cái tên Medeiros mới trở thành hiện tượng, khi tác phẩm Quý bà chốn tình trường (Lady of Conquest) của cô đoạt giải Tác phẩm Văn học hay nhất của năm, thuộc thể loại Lịch sử - Lãng mạn. Medeiros hấp dẫn độc giả bởi những cốt truyện đa dạng, không chỉ đơn thuần lãng mạn như một câu chuyện Lọ Lem - Hoàng tử đẹp tựa cổ tích mà có lúc mang hơi hướng trinh thám như Đóa hồng xôn xao, lúc lại…