Chương 1
Chương 1: Lên phía BắcVừa tốt nghiệp Đại học, Hướng Hiểu Sắc thấy bên cạnh rất nhiều người đều chạy đi thi công chức, nhàn rỗi vẫn là nhàn rỗi cũng muốn đi tụ tập góp mặt làm một phần tử. Vì vậy cô về nhà nói với cha: “Không phải ngài nói có chiến hữu đang làm quan lớn sao? Con gái của ngài muốn thi công chức rồi, ngài phát huy sức mạnh phát huy sức mạnh thôi.”
Bố Hướng vừa nghe, rất tự hào, cuộc sống luôn luôn uể oải chưa từng nghĩ con gái dốc sức phục vụ vì tổ quốc, khen một phen rồi lập tức gọi một cú điện thoại đường dài cho người bạn năm đó, đối phương vừa nghe, lập tức nói: “Con gái của ông Hướng cũng chính là con gái tôi, ông để cháu đến bên tôi thi, tôi che chở cho.”
Hướng Hiểu Sắc gặm dưa hỏi: “Ở đâu ạ?”
“Bắc Kinh.”
Nước dưa ngọt khiến cô bị sặc, cô chỉ nghe thấy thi công chức thì muốn thi, thi được sẽ làm người không tham lam, không náo loạn kỉ luật, nên làm thì làm cho xong, nhưng xác định không có gì là hết lòng vì nhân dân mà phục vụ, thi không đỗ thì tìm việc khác, nhưng chân công chức ở thành phố dưới chân hoàng đế? Quá cao đối với người dân bình thường rồi.
Cha Hướng lại vỗ ngực, bạn ông đó vậy mà rất to lớn, chỉ cần con đừng hụt hơi thì cơ bản vấn đề không có gì lớn.
Khóe mắt Hướng Hiểu Sắc dựng đứng, cuối cùng vẫn báo tên cho bên kia, nắm chắc:
“Chưa đến kinh thành vậy thì nhân tiện đến thi rồi du lịch một chuyến.” Tâm tình mới nguôi dần.
Vừa xuống máy bay, gặp ngay bão cát, lòng Hướng Hiểu Sắc nói là điềm lành, như bão táp trước bình minh. Vừa khởi động máy, điện thoại vang lên, chiến hữu của cha phái người tới đón, Hướng Hiểu Sắc nghĩ chính mình cũng có một ngày đưa đón đặc biệt, đối diện nói: “Đã đến chưa?”
Là đàn ông, âm thanh rất trầm thấp, Hướng Hiểu Sắc nhìn đông nhìn tây, nói: “Đã đến đã đến, đi ra rồi, tôi mặc một bộ đỏ, anh hai sẽ phân biệt rất rõ, nhìn thấy chưa?”
Đối phương không hiểu sao hình như dừng lại một chút, nói: “Cô đứng đó đừng di chuyển đi đâu, tôi tới.”
“Được được.” Hướng Hiểu Sắc không biểu lộ gì, ngẩng đầu chờ.
Sau đó, Hướng Hiểu Sắc sống tới 24 tuổi mới được nhìn thấy một anh trai lạnh lùng bậc nhất như thế, áo sơ mi mào đen, quần jean bọc chân dài, đeo kính đen, tóc được cắt rất ngắn, vô hùng khí khái, Hướng Hiểu Sắc trộm ngó vài lần, cho rằng mình làm giống như vô hình vô sắc, kết quả anh trai lạnh lùng trực tiếp đi thẳng tới đứng trước mặt cô, bình tĩnh: “Có bằng này hành lý?”
“Ừ.” Hướng Hiểu Sắc ngốc người, “Ngài là tài xế?”
Anh trai lạnh lùng không trả lời, trực tiếp cầm túi hành lý của cô trên tay, bỏ một tiếng: “Đi thôi” Rồi trực tiếp cất bước. Hướng Hiểu Sắc lập tức theo sau, trong lòng thích thú xoay tròn mấy vòng, chiến hữu của bố quả nhiên rất to lớn nha, ngay cả tài xế cũng phong cách như vậy. Sau khi lên xe, rất thức thời ngồi ở chỗ dành cho phụ lái, là loại xe con thông thường, Hướng Hiểu Sắc hết sức thận trọng hỏi: “Ngài họ gì?”
Người ngồi ở vị trí điều khiển liếc mắt một cái, kính đen tụt xuống, Hướng Hiểu Sắc rốt cục cảm nhận được từ “mắt sáng như đuốc”, sau đó nghe thấy anh nói: “Không dám, họ Tần.”
“À, à, ngài là con trai của chú Tần nhỉ?” Lúc tôi đến! Tôi đã biết, người có tác phong như thế này có thể là tài xế sao?”
Đối phương từ trong cổ họng không nóng không lạnh “Ờ” một tiếng.
Trong lòng Hướng Hiểu Sắc nói cha ngài khiến ngài làm tài xế nhất định rất khó chịu nhỉ? Tôi cũng khó chịu lắm, áp lực như núi lớn đè nặng ấy.
Xe chạy gần một giờ mới đến nhà của chú Tần chiến hữu của cha, không tính là nội thành cũng không tính là ngoại thành, nhà ở cũng không lớn không nhỏ, Hướng Hiểu Sắc vừa vào cửa, đã thấy một người phụ nữ trung niên xinh đẹp đi ra từ trong phòng bếp, cầm chặt tay cô, “Hiểu Sắc đến rồi? Đi, ngồi trong phòng khách, cơm còn đang làm phải đợi mới có thể ăn. Tần Hiên không bắt nạt con chứ? Ai, lúc con một tuổi, cô còn bế con nữa, nháy mắt đều lớn như vậy rồi.”
Cô nàng Hướng thật tình không biết nên đáp gì, ra sức gật đầu “Vâng, vâng ạ.”
Sau khi Tần Hiên ngủ hành lý đặt ở phòng khách, nói: “Con ngủ đây, không ăn cơm đâu.”
Bà Tần nói: “Đi đi, chắc con còn chưa quen chênh lệch múi giờ, tối sẽ gọi con.” Sau đó với Hiểu Sắc: “Buổi sáng hôm nay A Hiên mới từ Mỹ về, đi công tác đã một tuần, đứa nhỏ này chính là cuồng công việc. Vậy đợi cô hai người ăn nhé? Chú Tần của con cơm trưa ăn ở đơn vị, không về nhà.”
Mới tiếp xúc chưa đến một hồi, nhưng cảm xúc của cô nhảy ra suy nghĩ, “Được ạ!” Mặc dù cha nói ở nhà chiến hữu của ông vài ngày, nhưng cô quyết định ở khách sạn, chủ yếu là cô còn phải đi chơi nữa, ở nhà người khác nhiều không tự nhiên, kết quả trong bữa cơm, sau khi cô ấy nói rõ, với sự nhiệt tình bà Tần, bà phản bác: “Như vậy sao được? Đừng xấu hổ, con xem, con và A Hiên đã được ước định là sẽ kết hôn với nhau từ nhỏ, chúng ta là người một nhà cả mà.”
“Dạ?!?” Hướng Hiểu Sắc đứng dậy trợn mắt há mồm, sau đó bởi vì hành động quá mạnh nên đánh đổ ly nước chanh trong tay, xinh đẹp rực rỡ như vậy khi rơi xuống đất lại kêu thảm một tiếng.
Bà Tần vội cầm khăn mặt cho cô lau: “Không sao, không sao, con cởi áo len ra, cô giúp con giặt sạch là được rồi.”
“Xin lỗi…” Thật sự là khó xử, vẫn là vô cùng khó xử, kết hôn từ nhỏ? Ai tới nói với cô chân tướng đi?
Đột nhiên phía sau có người nói: “Mới vừa ngủ đã bị mẹ đánh thức đánh thức rồi.” Hướng Hiểu Sắc xoay người lại, không phải là cô vừa mới được biết đối tượng kêt hôn từ nhỏ sao? Anh mặc bộ quần áo ở nhà màu nhạt nheo mắt nhìn cô. Hướng Hiểu Sắc hít sâu, “Xin lỗi nhé, hay là ngài trở về ngủ tiếp ha?”
Đối phương nhìn cô, cuối cùng quay lại, đi tới trước bàn ăn, kéo ghế ngồi xuống vị trí bên cạnh của cô, múc một bát canh, chậm rãi uống.
Bà cười ha ha nhìn hai người, mặt tràn đầy nét vui mừng. Hướng Hiểu Sắc ngây ngốc nhìn vẻ mặt của bà. //
Ðề: Cuộc Hôn Nhân Từ Bé - Cố Tây Tước #3 04-05-2014, 07:08 PM [Ñ.Ç.¥] Ryta vbmenu_register("postmenu_54422", true); Tên Nhân vật AU:Ryta Giới tính: GIRL Tham gia ngày: Oct 2008 Đến từ: Tp.Hcm Bài gửi: 11,748 Số lần cám ơn: 289 Được cám ơn 500 lần trong 192 bài viết Ðề: Cuộc Hôn Nhân Từ Bé - Cố Tây Tước