Chương 1

Tây nam Thiểm Tây, thành Quân Sơn.Đêm.

Từ nóc nhà quan sát toàn thành thị được bao bọc bởi ánh sáng ấm áp do các ngọn đèn mang lại. Nàng đang chờ đợi. Đợi tin nhắn của một người mà vĩnh viễn có thể không tới.

Có lẽ, nếu như nàng đủ mạnh mẽ, nàng nên sát cánh bên đại tỷ, cùng đại tỷ đi thay đổi vận mệnh của chính mình.

Thế nhưng trên đời không có nếu như.

Cơ chế quản lý vũ khí ở Trung quốc rất nghiêm khắc cho nên nhiệm vụ này đối với tập đoàn sát thủ "Hắc sắc chỉ vân" đúng là thích hợp nhất!. Nàng đang mai phục để thực hiện nhiệm vụ ám sát một thương nhân Quảng Đông. Nhưng nàng chậm chạp không động thủ.

Bởi vì, một khi hoàn thành nhiệm vụ, nàng phải quay về Nam Dương. Mà trong khoảng thời gian này, đại tỷ của nàng đang ở trên một du thuyền xa hoa nào đó ở Thái bình dương tính kế.

"Đinh linh linh -- đinh linh linh --"

Trên nóc tòa nhà trống trải tiếng chuông điện thoại có vài phần nổi bật hơn bình thường.

Mở điện thoại di động, không hiện số người gửi đến, tin nhắn là một ít ký tự A rập không rõ nghĩa, một ít chữ tượng hình cùng một số ký hiệu kỳ quái.

Nhưng nàng lại kích động quỳ trên mặt đất, lệ rơi đầy mặt.

"Ta tự do rồi!"

Chưa từng nghĩ tới sẽ có ngày này!.

Tin nhắn kỳ quái kia chính là từ đại tỷ của nàng dùng mạng lưới trang bị kỹ thuật tối tân xâm nhập vệ tinh của quân đội Mỹ gửi cho các sát thủ của "Hắc sắc chỉ văn" chỉ có bọn họ mới hiểu được.

Sát thủ chủ lực của "Hắc sắc chỉ văn" là " Thập kiệt thập lục hùng", tất cả mọi người cùng lúc đó đều nhận được tin nhắn:

"Chương trình tự hủy, mọi người tự tìm chỗ ẩn nấp, cần hỗ trợ thì đến Tứ Xuyên-Trung quốc. Địa điểm thâm nhập theo bản đồ số 3, phương thức liên lạc dùng phương án số 7. Đại tỷ, Vu Linh".

Cửu Dạ quỳ gối trên nóc nhà hướng về phía Thái Bình Dương, yên lặng cầu khẩn, cảm tạ thần của bọn họ "Linh đại nhân" đem cho bọn họ hy vọng, cảm tạ đại tỷ "Vu linh" đem cho bọn họ tự do. Nàng cầu khấn vì nguyện vọng của những chiến hữu đồng dạng sinh trong bóng tối, chết cũng trong bóng tối nay đã được thực hiện, đồng thời, mặc niệm tên của bọn họ.

"Tự do!".