"Con ghét trứng ! Con ghét màu đỏ ! Con ghét bài tập ! Con ghét quét dọn nhà ! Con ghét mẹ !"

Đó là sự bắt đầu một ngày của chúng tôi. Từ "ghét" được phát âm bởi cô con gái 7 tuổi của tôi rất thường xuyên.

Kể từ khi con tôi đủ lớn để nói từ đó, tôi đã không hoan nghênh việc sử dụng nó. Tôi giải thích cho con tôi nghe, rằng "ghét" là một từ rất mạnh, và có thể làm nhiều người phải buồn. Tôi nói với nó rằng, một khi từ ngữ đã được nói ra, không bao giờ chúng ta lấy lại được.

Cho đến gần đây, sự giải thích của tôi đã là quá đủ. Tôi chỉ cần nhìn con tôi, và nó sẽ sửa ngay lời nói.

Nhưng khi nó đi học, tôi nghe nó nói: "Mẹ ạ, thằng tí cũng nói từ đó, và mẹ nó chẳng hề quát nó!", và "Mẹ ạ, con cũng nói từ đó ở trường, và cô giáo cũng chẳng hề mắng con, thế tại sao Mẹ lại mắng con ?"

Tôi phải nghĩ về điều đó, bởi vì đó là một trong những câu hỏi không thể trã lời nếu như không suy nghĩ chín chắn.

Hôm nay tôi đã có câu trã lời cho con gái tôi. Đầu tiên, tôi giải thích cho nó là mỗi bậc cha mẹ đều có những quy tắc riêng cho con cái mình. Nếu chỉ bởi mẹ của thằng Tí bên nhà không quát nó vì việc nói từ "ghét", thế không có nghĩa là có vi phạm những nguyên tắc của tôi cũng chảng sao. Tôi cũng giải thích rằng có rất nhiều trẻ em mong muốn có được những quả trứng trên bàn để ăn sáng như con tôi. Cho nên biết ơn vì con còn có thức ăn để ăn. Rất nhiều trẻ em cũng mong muốn đưỢc sơn phòng, ngủ cuả mình. Cho nên hãy biết ơn vì con có một nơi để ngủ. Rất nhiều trẻ em không thể đến trường vì nhiều nguyên nhân. Cho nên hãy biết ơn vì con có cơ hội đến trường và học. Rất nhiều trẻ em không có đồ chơi, dù một nửa số đồ chơi của con. Cho nên hãy biết ơn vì con cónhiều thứ để mà dọn dẹp. Và cuối cùng , con gái bé bỏng, có rất nhiều trẻ em trên thới giới này hằng ngày cầu nguyện có một người mẹ yêu thương mình. Cho nên hãy biết ơn vì con có một người mẹ làm món trứng cho con ăn mỗi sáng, sơn tường cho con, đưa con đi học, mua đồ chơi cho con dù nhiều khi con không xứng đáng. Và điều con cần biết ơn nhất, là vì con có một người mẹ yêu con.

"Ghét" là một từ rất mạnh. Một khi nó được nói ra, nó không thể được rút lại. Nó rất ích kỷ và hằn học, và hơn cả, nó là từ dễ gây tổn thương nhất trong mọi ngôn ngữ. Cho nên, dù mẹ của thằng Tí bên nhà để cho Tí nói từ "ghét", nhưng đối với con, từ đó bị cấm trong nhà của chúng ta.

Lần sau, nếu con nghĩ con ghét cái gì đó, hãy nhìn quanh con. Con có nhiều thứ để yêu hơn là những thứ để ghét - và "yêu" là một từ tuyệt vời, vui vẻ biết bao, phải không con ?

Hết