Chương 1

- Photo !

Uy Nguyên chống xe rồi hét lớn, thấy chưa có hiệu quả, Uy Nguyên chạy lại thật gần người thanh niên đang đứng bên máy photocopy.

Uy Nguyên nhão nhẹt :

- Phọ.to dùm em…đi…anh !

Người thanh niên quay lại nhìn Uy Nguyên khiến cô tròn mắt, mồm há hốc :

- Chờ chút !

Anh ta bước vào phòng rồi mà Uy Nguyên vẫn chưa thoát khỏi vẻ hoảng hốt.

- Chị photo gì vậy ?

- Hả ?

Uy Nguyên giật mình quay lại, cô lấy vẻ bình thường nói :

- Anh photo cho tôi quyển sách này nha !

Phong gật đầu, anh lật quyển sách trên tay rồi hỏi Uy Nguyên :

- Sách này nhà sách có không chị ?

Uy Nguyênlắc đầu :

- Không có, chị bạn học chung với tôi cho mượn. Bạn chị ấy đi Hàn Quốc về chứ ở đây chẳng có.

Uy Nguyênnói cứng :

- Các nhà sách lớn nhỏ ở Sàigòn này ra quyển nào về tiếng Hàn tôi đều biết cả.

Phong cười, anh nhại giọng Uy Nguyên:

- Tôi tưởng chị đều…có cà chứ !

Uy Nguyên liếc Phong thật sắc, bước lên xe rồi cô quay lại nói :

- Trưa mai tôi tới lấy nghe !

- Ừ !

Phong cầm quyển sách nhìn theo mái tóc ngang vai đang đong đưa do sự điều khiển của cái đầu lắc lư nghịch ngợm :

- Thu Hương mà thấy cảnh này chắc tiệm photo của mày đóng cửa quá.

- Không dám đâu ! Phượng thích cô ấy lắm !

Phong quay lại nhìn bạn, Thiệu Huy đang đứng bên máy với điếu thuốc trên tay, anh hỏi :

- Sao tự dưng vào kiêu tao xong mày ở trỏng luôn vậy ? Mọi bửa mày đâu có bỏ qua cơ hội ghẹo các em gái đến photo.

Thiệu Huyim lặng cho máy photo chạy mà như không nghe bạn hỏi gì. Anh hỏi bâng quơ :

- Sao mày gọi “chị” ?

Phong tròn mắt giọng hơi lớn :

- Lịch sự mà, mày cũng không biết hả ?

Anh lại chùng xuống :

- Tao nghĩ cô ấy không nhỏ hơn mình bao nhiêu, cũng có thể…bằng nhưng…tự dưng lần đầu cô ấy đến photo…tao kêu chị tới giờ luôn.

Thiệu Huylừng khừng, giọng anh như có chút gì trêu chọc :

- Coi bộ mày kết bà chị ấy rồi ?

- Bậy bạ ! Mày chẳng biết nghĩ tốt cho ai hết hay sao ?

- Trâu bò mới nghĩ ngợi chứ người làm gì biết.

Phong bước đến đấm lưng bạn thật đau :

- Mày trâu bò thì có !

Sắp xếp xấp giấy vừa photo xong, Thiệu Huyquay lại hỏi Phong :

- Phô gì nữa không '

Phong tròn mắt nhìn Thiệu Huy một giây rồi cuống quít :

- Còn…còn chứ. Mày phô quyển tiếng Hàn này rồi đóng bìa thơm cho đẹp. Xong rồi phô cho tao một trăm bộ hồ sơ xin việc nha. Tao lên chỗ Thu Hương một lát.

Phong đưa cho Thiệu Huy bộ sách của Uy Nguyên mới đưa cho anh rồi đẩy xe thật mau. Phong sợ Thiệu Huy đổi ý. Dễ gì gặp lúc nó bị khùng chứ.

Đề máy. Phong nói vọng lại :

- Coi tiệm, chờ tao về rồi hẳng đi nghe !

Thiệu Huy cầm quyển sách Phong đưa rồi mở ra xem “Bày đặt đua đòi học tiếng Hàn. Phim chưa đủ thì quay qua quần , chưa đã thì đã học tiếng nói”.

Thiệu Huy ghét cay ghét đắng những thứ đó, thế mà cô bồ nào anh cũng dẫn đi mua hết quần áo, giày dép, son phấn…toàn của Hàn Quốc.

Nghĩ vậy nhưng Thiệu Huy vẫn photo thật cẩn thận. Anh không muốn bạn bị mất khách.

Di động reo, Thiệu Huy mở máy nghe :

- Alô, Huy nghe !

- …

- Anh không tới được giờ này đâu. Anh coi tiệm giùm bạn. Nó chưa về.

- …

- Ừ, Bây giờ anh sẽ đến đón em về ! Ừ thôi nha !

Thiệu Huy cất máy. Anh huýt sáo một điệu nhạc vui nhộn. Cẩm Hà, cô gái Huy mới quen tuần nay thật dạn dĩ, Huy chưa tán câu nào đã bị cô nàng tấn công tới tấp.

Lâu nay, Thiệu Huy lạnh lùng từ bước đi đến ánh mắt không biết bao em ngã quỵ, đã thế anh hát hay không kém Minh Thuận. Nhật Hào. Mà dường như Huy lạnh lùng ít nói thì…càng có nhiều ánh mắt ngưỡng mộ nhìn theo…

Phong là bạn với Thiệu Huy từ hồi cấp ba, nó nói rằng Thiệu Huysẽ gặp một người con gái thoạt nhìn tươởg như nhân viên của “công ty vui vẻ” quản thúc…Thế mà Huy toàn choàng qua vai các cô gái đẹp với thân hình bốc lửa…

- Cho tôi hỏi…

Thiệu Huy ngẩng lên nhìn về phía người vừa nói, anh nhẹ giọng :

- Chị cần gì ạ ?

Uy Nguyên ấp úng :

- Anh Phong…

Thụy trả lời xen ngang :

- Phong nó mới đi công chuyện.

- Tôi muốn lấy quyển sách lúc nãy đưa anh ấy photo.

Thiệu Huy ngạc nhiên nhưng không nói, nếu anh nghe không lầm thì cô ta bảo “ trưa mai mới lấy mà”, Huy vẫn ôn tồn :

- Tôi nghe Phong dặn không giao sách cho ai cả. Chị vào thử xem.

Uy Nguyên phân bua :

- Không, tôi không phải đến lấy sách để photo mà tôi mà tôi muốn xem quyển sách đã đưa cho anh Phong….tôi kẹp trong đó một ít giấy tờ quan trọng…

Thiệu Huy nhanh nhẩu hiểu vấn đề và anh cũng tận tình hơn, anh tìm quanh :

- Sách nào chị nói tôi lấy cho ?

- Sách tiếng Hàn ạ ?

- Đây này.

Thiệu Huy giở máy lên lấy sách đưa cho Uy Nguyên, thì ra là của cô nàng này. Không ngờ cô nàng cũng mê Hàn Quốc.

Uy Nguyên lật cuốn sách lấy ra một tờ giấy, cô vui ra mặt :

- Đây rồi !

Đưa trả quyển sách cho Thiệu Huy, Uy Nguyên cười nhẹ :

- Cám ơn !

- Không có gì ?

Uy Nguyên đề máy xe đi khi cúi chào Huy theo kiểu Hàn Quốc, Huy cũng cúi chào lại như thế…Huy thấy trong ánh mắt Uy Nguyên không có gì là tiểu thư của con nhà trưởng giả đua đòi cả, thậm chí áo quần cũng rất bình thường nếu không muốn nói là sơ sài đơn giản, chỉ là chiếc áo sơ mi và quần tây sậm màu.

Định photo tiếp quyển sách tiếng Hàn, Thiệu Huy thấy chiếc nón lúc nãy Uy Nguyên mải lo lật sách bỏ quên. Cầm lên, Thiệu Huy bật cười…cái nón của ông Tám xích lô cạnh nhà Huy ở có lẽ cũng còn đẹp hơn…” Con gái gì đội nón như mấy tên xe ôm !”

Đội nón lên đầu, Thiệu Huy tiếp tục photo quyển sách của Uy Nguyên. Anh đóng bìa thơm màu xanh nhạt thật dày, thật kỷ lưỡng.

Vừa đóng xong, Phong chở Thu Phượng về tới.

- Anh Thiệu Huy siêng ghê !

Thu Phượng trêu anh. Phong bước đến, anh cần quyển sách Huy vừa làm xong, anh xuýt xoa :

- Càng ngày mày làm sách càng đẹp…Mở tiệm đi Huy !

Thu Phượng xen vào :

- Anh nói vậy mà cũng nói được, anh Huy mở tiệm photo thì ai làm tài xế cho mấy em đi chơi chứ.

- Tao về nghe Phong ! Chào Thu Phượng.

Huy nhếch môi trước những lời trêu chọc của Thu Phượng. Anh không có cảm tình nhiều dành cho Thu Phượng dù cô là bạn gái của Phong, Thiệu Huy gõ đầu suy nghĩ vô lý vừa rồi “bạn gái” người ta ăn nhằm gì mình có cảm tình hay không.

Nhìn đồng hồ còn khoảng gần nữa tiếng nữa mới tới giờ hẹn với Cẩm Hà, Thiệu Huy cho xe chạy nhanh về nhà tắm rửa thay đồ. Chạy ngang một quán bar trên đường Hai Bà Trưng. Huy thấy bóng dáng người như khá quen nhưng không rõ mặt. Anh chạy qua luôn…