Chương 1 - Tao đã có bạn trai rồi

Tao đã có bạn trai rồi.

- Đang làm gì thế mày?

Đấy , lại là nó, cứ mỗi lần An chuẩn bị đi ngủ thì nó lại nhắn tin hỏi chuyện giời bùn.

- Đang lang thang trên face. Mà hà cớ gì mày cứ phải phá hoại những khoảnh khắc cuối cùng của ngày thế? – vẫn cái mô típ quen thuộc , An nhắn lại cho Nam – Mày rảnh quá ha?

- Ờ thì cũng rảnh, hêhê , tao nhớ mày mà.

- Man rợ.

- Mày thì lúc nào cũng face, cua được anh nào chưa? Hề hề. Tao nghi mày ế lắm …

Chết người thật, lại động vào nỗi đau của nó, ừ thì nó chưa yêu ai. Nhưng cái tên Nam này… Đáng chết thật.

- Mắc mé tao, mà tao có bạn trai thì mày liệu hồn em ạ… – An hằm hè

- Hêhê đến khi ấy thì còn lâu lắm …

- … >

- thôi bắt rận, á lộn, bớt giận. Hêhê . Ngủ đây. Chúc ngủ ngon nha

Đấy lại còn chúc ngủ ngon nữa … Đã thế thì đợi đấy em ạk. An lầm rầm. Thoát face. Trùm chăn nhắm mắt. Ngủ.

. . . . . . . . .

An và Nam là bạn học cấp 2. An khá xinh, tuy nhiên độ hiền lành thì hơi thấp , cá tính thì có thừa. Học thì tàng nhàg, thông minh tuỳ lúc kịp thời chăm. Chòm sao Cự Giải đấy, ang ngạnh ươg bướng, yếu đuối thừa hơi. Thế mà suốt cả mấy năm cấp 2 đều bị xếp chỗ ngồi dính chặt lấy Nam, cái thằng cung Sư Tử, nhường nhịn nó á? Không bao giờ, đến kái ngăn bàn cũng phải phân chia rõ ràng, 2 đứa cạnh nhau oánh nhau suốt.. Mấy lần An dở thói mít ướt Nam còn dọa , càng khóc tao càng nhéo má mày. Hỗn chiến xảy ra trog nkiều năm, cứ gặp nhau y như là không oánh nhau cũg cạnh khoé nhau. . . Giờ lên cấp 3 mỗi đứa một trường cũg chả bỏ được cái thói ấy.

Àh còn về Nam. Cũng đẹp zai. Cũg đỉnh về học tập. Chà chà còn khoản cưa gái thì , ô la la, khối em chết. Nhưg màk con gái trong mắt hắn chỉ là thân quen thôi, hắn cười với các em một cái là y như rằng có án mạng. Trời. Mà sao hắn có cái hình tượng dịu dàng hiền hoà chết người giữa đám đông thế? Còn cứ trước mặt An á? Khôg kần pkảj bàn luận ở đây… Tóm lại. Khôg thể cho thiên hạ thấy cái bản mặt khó ưa của Nam. Kẻ thù khôg đội trời chung của nó.

. Tờ mờ sáng, An cập nhật status : ” Thèm yêu” . Hôhô thế mới hay chứ. 2 cái chữ ” Thèm yêu” của nó câu like đáng kể , hơn trăm like, ckà ckà. Có mấy coment ý ngkĩa phết.

Linh- con bạn thân An ngay tắp lự inbox

- Nhỏ này hôm nay thèm yêu mới chết chứ… Hêhê, mày để đấy chị sắp xếp cho

- xời…

- Nhân tiện thì nghe giang hồ đồn là cũg có một anh đag ngóg trôg mày lắm đấy… Hoho

- Mày biến tao nhờ.

Trời xanh xanh. Lá xanh xanh . Đội nón xanh xanh. Đôi mắt An cũng log lanh một màu xanh nốt. Rảo bước đến trường , cái mặt nó hài hước chưa bao giờ thấy . An vô tư hát Chú ếch con… Ờ nhỏ này còn có một sở thích kì dị nữa là hát nhữg bài dành cho mẫu giáo. Không thì cũg í a mấy câu cải lươg . Trời. Aj dụ nó ngke nkạc trẻ được thì đúng quả là thiên tài. Nó sẵn sàg đập tan tành cái máy nghe nhạc của đứa nào nhét vào tai nó cái mớ nhạc sàn , nhạc trẻ, nhạc ráp tùm lum. Nkưng thôi , để chuyện ấy sang một bên. Nó đag đi học , vô tư đến mức khôg biết có ai đấy đứng quan sát nó từ đằng xa.

Tiết toán diễn ra một cách nhạt nhẽo. An mơ màng nhìn ra cửa sổ, nắng đẹp, gió mát, chà, giá như mà nó ngủ được… Bỗg nkiên con Linh phá tan cái khung cảnh lãg mạn của nó bằg một cú nhéo

- ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁ … Bà nộj làm trò j đấy? – An nhăn nhó ôm cánh tay nhìn sang con bạn.

- Tao cho mày tỉnh, thèm yêu đến mức tao gọi cả chục câu mà không thèm nói lại…

- Hic, thế cô giáo đâu?

- Ra chơi rồi kái con người âm này.. Mày từ đâu chui ra thế?,

- ^- - - ^

- Thế mày gọi tao có gì không?

- À.. Tí nữa tao có việc về trước, không chở mày về được.

- Ờ , thế tao về một mình cũng được.

- An này…

- Ơi

- Lỡ mà tao có đắc tội với mày thì cũng bỏ quá ckhông tao nká?

- hở? – Nó ngạc nhiên.

- Hở thì đạy vào, tao nói thế tự hiểu.

Nói xog. Khôngn Linh chạy biến đi, để nó ở lại còn chưa hết ngơ ngác.

. . . . . . . . .

Tan tầm. Thu dọn sách vở, nó thở dài sườn sượt. Lại đi bộ về rồi… Nản ơi nản. Nkưng thôi kệ , An xách cặp bước ra khỏi cổng trường. Rõ khổ! Nhà còn xa kinh, đi bộ về thế này dễ gặp nguy hiểm lắm, lỡ không may đi đường mà gặp cướp , eo eo , rồi nó thấy mình xinh quá ( ?! ) nó … Eo, thế thì sao sau này mình lấy được chồng ( - ? ) , rồi lỡ mình gặp thằg say rượu, nó thấy mình ngứa mắt , nó cho cái chai rượu vào đầu mình thì.. Ôi thôi…. Nó co rúm người nhăn mặt khi nghĩ đến mấy cảnh tượng đâm chém trog pkim…( cũng nhát cáy gớm ). Giật mình khi nhận ra cổng trườg đã vắng tanh . Còn lèo tèo vài mống người. Ckà, thôi thì phải về thôi, đườg lấy kinh còn xa xôi và nhiều hiểm trở ( mê phim trẻ con lắm cơ) …

Định bước đi thì bỗng có tiếg gọi : ” Bạn gì ơi “. Nó quay đầu lại. Ô , Duy Minh học khoá trên đây mà, cả trườg này ai màk không biết?. Để nói cho mà nghe, ô đẹp zai vô cùng, họk hành cũng thuộc hạng đỉnh của đỉnh, đặc biệt là siêu ghita , ckà ckà, thế thì phải biết con gái trường này phải điên đảo thế nào rồi đấy. Này nhé , mấy em còn lập cả hội trên facebook nữa nhá. Chà , là gì nhỉ. HỘI NHỮNG NGƯỜI CHẾT MÊ ANH DUY MINH TRƯỜNG THPT X. Tất nhiên nó chả để ý, tầm thườg ý mà… Êu nhưg An cũng thuộc vào hội nhìn trai kute là mắt sáng rực. Thì cũng là con gái màk.

Nhưg từ từ khoan kể lể giới thiệu . Tiếp tục truyện đã.

- Bạn gì ơi!

- Gọi tui ák hả? – An nhìn quanh quẩn , lỡ đâu không pkải.

- Đúng rồi , mà hình như bạn bên 11b4 hả? – Duy Minh đáp lời.

- Ơ sao biết? – An ngạc nhiên.

- Nổi tiếng là nhan sắc có một không hai. Cá tính CON TRAI không ai bằng… Aj cũg biết…

- Gì? – Mặt cô nàng biến sắc.

Trời đất. Ý hắn là gì đây? Bảo mình nam tíh àk? +$%*#£€. Mẹ ơi đâm đầu vào tường mà chết mất. Sao trên đời lại sinh ra cái thằg đẹp trai thông minh mà độc mồm độc miệng thế khôg biết..

- Bạn ơi, hộ mìh với!

Hắn gọi bất chợt làm cắt ngang cái mớ suy nghĩ của nó. Nó nhìn vào một đốg những cái thùg to dưới chân hắn. Ngứa mắt, chọc ngoáy chị rồi còn bắt chị giúp nữa hả? Mơ nghe em . Mà kể , tên này làm bí thư nên phải làm mấy cái việc linh tinh cho nhà trường thế này khổ thật. … NHƯNG KỆ , chị đây thù dai lắm. Để yên ngoan ngoãn tkì chị còn độg lòg….

- Mắc gì tui phải giúp anh? Mà giờ tui phải về rồi…

An vênh mặt. Công nhận cái bản mặt nó lúc này nhì du côn phải biết..

- Giúp đi tui chở về.

ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁ uj hắn vừa nói gì thế ? Ô la la. Hạnh pkúc là đây cơm áo là đây. Chà chà. Thui giúp hắn tí vậy còn hơn bộ về. Hêhê. Khuôn mặt giãn ra , nó nở một nụ cười hết sức kinh dị.

- Cười xinh lắm ý như mà cười? – hắn nói.

- Hihi , để em giúp ckhông.

( vì sự thể cái xe nên chị mới nhẹ nhàng ngoan thế thôi. Chứ không em cũng no đòn rồi em ạ)

- Ngoan dữ.

- hì.

Ngậm đắg nuốt cay mỉm cười.

Khệ nệ hơn 20p khiêg cái đốg đồ về hội trường. Mệt lử. Lại muộn mất. Cuối cùng. Nó vẫn hạnh phúc có người ckở về. Nó hí hửng. Nhưng quái đản thay. Tên này muốn trêu tức nó hay sao ý.

- Em chở nhá?

- Gì?

- Tui mệt. Em không chở là tui về một mình ý.

Sôi máu. Thằg âm này trêu mình chắc.

- Anh là con trai thì phải chở chứ?

- Đâu aj quy định thế? – hắn làm bộ ngơ ngác

An phụg phịu , nó cố gắg làm sao để nặn cho ra một tí nước mắt. Phải có tí khổ nhục kế cho hắm thươg chứ.

Bỗng Duy Minh bật cười.

- Haha . Thôi tui thua , cô diễn trò khỉ vậy tui đâm đầu vào ô tô chết mất. Thuj để tui chở cho.

Hic . Ruột đau như cắt. Nó điên lắm. Nhưg thôi. Cứ leo lên xe ckhông lành. Đấy. Thế là về đến nhà bình an vô sự. Không trộm , không ng say.

Nó thất thểu. Một ngày mệt nhoài. Ăn cơm qua loa lấy lệ. Nó leo lên giường, ôi , cái khoảnh khắc này mới thoải mái làm sao.

Nkưng không, một tin nhắn đến:

- Cấm mày ngủ sớm.

Ờ thằg Nam đấy, káj kiểu nói chuyện chỉ nó mới có. Đag mệt An nổi đoá.

- Cái thằg âm , tao mệt lắm rùj đấy. Để tao ngủ, mày thươg tao tí…

- Không được, dậy đi tao có cái này hỏi.

- Ờ thế thì lẹ lên tao còn ngủ. Mà kấm mày trêu tao đấy.

. . . . . . . . . . . . . . . . . .

- An ơi, hình như tao đag yêu…

( tỉnh ngủ)

- Hêhê . Mày trêu tao. Độg vật cũng biết yêu á?

- Tao không đùa đâu, thế nên giờ tao mới xin ý kiến mày nè. Giờ tao rối quá..

Ôi ôi gì thế? Hêhê xin kinh ngkiệm từ một con bé khôg mảnh tình vắt vai. Thằng này liều thật.

- Tao đâu yêu ai bao giờ mà biết

- Thế con gái thường thích cái gì?

Lại một câu hỏi ngớ ngẩn nữa. Nhỏ này thì có tí nữ tính nào đâu chứ. Kể thì cũng vô tư.

- À tao thì tao thích nghe nhạc cải lươg. Thích xem phim kinh dị…

- Ờ thế hả? Cám ơn mày nhá. Mày ngủ đi . Hỳ.

- Ờ…

Tự nhiên nó lại băn khoăn . Liệu tên này yêu ai nhỉ.. Chà khổ thân , chắc con nhỏ ý xấu số lắm đây… Nhưg kể , tên này có duyên với con gái đấy chứ. Mà thôi , đi ngủ, định ghé face coi có gì hay ho không nhưg lại thôi. Đi ngủ đã..

Thế nhưg An khôg biết trên face bây giờ đag dấy lên một hiện tượg…

* * *

Sáng hôm sau. Vẫn cứ trời xanh xanh , lá xanh xanh , nón xanh xanh và ánh mắt cũng một màu xanh nốt. Nó lại bước từg bước. Thế rồi lại không biết ở cái gó khuất nọ, có 2 cái bóng dáng người đag nhìn theo nó nở một nụ cười gian xảo.

. . . . . . . . . . . . . . . .

Bước vào lớp , nó nhận ra nửa số lớp đag đổ dồn con mắt vào mình( hầu như là con gái ) . Nó còn chưa hiểu gì thì nhỏ Ngọc vỗ cái bốp vào vai nó:

- Chà chà bà ghê àk nha, chuyện quan trọg gớm thế mà không nói cho ai biết…

Con bé nháy mắt nghe có vẻ nguy hiểm.

- Nói gì nghe chả hiểu gì cả. – An ngơ ngác.

Bỗg dưới lớp mấy con bé nhao nhao lên

- Thôi đừg giả bộ, cô nươg hẹn hò với anh Duy Minh 12a1 cả trường này biết hết rồi…

- Ô chúng mày nghe ai nói? – An ngơ ngác

- Nói có sách mách có chứg nhé. Trên face hôm qua có đăg một loạt cảnh đi chung của 2 người kìa. Mày tốt số thiệt ý..

- thế mà khôg chịu nói bạn bè.

An đứg chết trân, bọn này nói cái quái gì thế? Hay là vụ hôm qua? Ôi trời chắc điên lên mất. Mà sao đứa nào láo thế nhỉ, chắc lại cho ảnh lên face rồi ghép truyện linh tinh vào đây mà… Mà phát này toi rồi, mình ưa gì thằg ấy. Chết ckết. Mấy chị em trong trường lại cho mình lên thớt mất . Hơ hơ. Số khổ.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Về đến nhà, quăng ngay cái cặp vô góc giường. Lò dò bật máy onl face. Ốj Zời ôi, cái gì thế??? Nó hét ầm ĩ. Cái bài đăng xuất hiện chình ình ngay trang chủ , lại còn được đánh dấu làm bài đăng được đề xuất nữa chứ. Gì đây … HỘI NHỮNG NGƯỜI CHẾT MÊ ANH DUY MINH TRƯỜNG THPT X. Ôi ôi, cái ảnh thuyết minh nó mới gây hiểu lầm làm sao. Lúc gương mặt nó đag xụ xuống, mắt rớm nước ( cái cảnh nàng ta cố nặn ra nước mắt để được chở về đây mà ) … Gì nữa đây. .. Chuyện tình lãng mạn sướt mướt của hotboy Duy Minh và vịt ghẻ Dương An học lớp 11b4. Cái gì ? Vịt ghẻ á? Đứa nào bố láo thế? Sao có thể gọi hắn là hottboy trong khi so sánh mình là vịt ghẻ ckứ? Ôi trời. Lần đầu tiên giáp mặt hotboy của trường mà gây lên oan tình thế này đây , cái gì mà tình cảm sướt mướt. Lại còn ” anh muốn buông xuôi, em níu tay đứng khóc ” ???? . Cái quái gì thế, hic, bọn này bịa chuyện hay hơn mình tưởng, làm cứ như ta đây thèm lắm đấy . Hic hic . Đọc tiếp. Ááááááááá . Lại còn gì nữa đây ” Sau khi cãi nhau do chút hiểu lầm, anh đưa em về, cả 2 đều tâm trạng mệt mỏi, ngồi cách xa nhau không nói câu gì(?!). … Em bước vào nhà không ngoái lại nói câu nào.. Anh cũng lạnh lùng quay lưng bước đi.”

Vừa cười vừa khóc chảy cả nước mắt. Cái lũ fan cuồng này viết kịch bản phim không bằng. Lại còn dám so sánh mình với vịt ghẻ mới đau chứ.. Mà đứa nào chụp được mấy cái ảnh này không biết. Mình mà biết mình bẻ cổ nó ra . Hờhờ. Thôi , nghĩ mấy cái chuyện này mệt bỏ xừ. Thoát face đi ăn cơm đã. Lo lắg mấy kái linh tinh không mập lên được…

. * * *

Thì hiện tại tiếp diễn. Có 2 kẻ đang thì thầm nói chuyện với nhau qua điện thoại. Trên môi nở một nụ cười mãn nguyện và đầy tinh quái

- Đến đâu rồi em? Kế hoạch ổn chứ? – một giọng nam vang lên trong điện thoại.

- Ok rồi , hihi, ảnh đẹp rõ nét. Kịch bản sướt mướt. Thu hút người đọc người nghe. – Một giọng nữ tinh quái.

- Thank kiu em nhá , cám ơn đã bỏ em ý ngoài cổg trường. Hôm nao anh khao cô một chầu . Hehehe

- Nhiệm vụ của em hết nhá . Giờ cho anh tự tấn công đấy..

- Vậy nha , pi em. À Mà em có biết An thích cái gì không?

- Ngọt ngào và lãng mạn.

- hi thế cám ơn em. Pp em

Đến lúc này , chỉ còn lại một nụ cười tinh quái. Này thì ngọt ngào. Hahaha…