Lía là tên tớ của ông Bảy Mập, nó thật thà, giỏi dắn, chỉ phải cái hơi ngu. Một hôm, ông Bảy có việc đi vắng, dặn Lía ở nhà rằng:
- Phải coi chừng của nẻo... kẻo ăn trộm!
Ông Bảy đi rồi, có một đoàn cải lương đi về làng. Lía rất khoái coi hát. Nhưng nhớ lại lời dặn của ông Bảy, nó đứng ngồi không yên, mãi đến lúc tìm ra một diệu kế, và Liá thực hành liền.
Lía tháo hết mấy cánh cửa, chất lên xe đạp chở đi xem hát. Tan hát, Liá chở cửa về nhà, lắp lại như cũ.
Khi ông Bảy trở về nhà, ông thấy cả gia sản chỉ còn mấy cánh cửa, chiếc xe đạp và cậu tớ quí.
Lời bàn
Em thân mến,
Nếu chúng ta chỉ cho rằng khi đi bất cứ nơi nào, chỉ cần mang theo đầy đủ ba y, bình bát... là đã làm xong lời Phật dạy... thì coi chừng! Chúng ta sẽ giống thằng Lía này đấy!
Trích: Vô Minh Từ Đâu Ra của Như Thủy, WP: Trí Đạt