Chương 1

Cô ở trong trường nổi tiếng là Hội trưởng ác quỷ. Vốn là 1 cô gái lạnh lùng tàn nhẫn. Còn anh? Là 1 tay ăn chơi cực đỉnh. 1 hotboy thu hút ánh mắt các cô gái. Nếu nói cô là mặt trăng lạnh lẽo, không có sự sống. Thù anh chính là mặt trời sưởi ấm trái tim hàng vạn cô gái.

Có điều bọn họ có cùng 1 điểm chung. Đó là những con người coi thường cái gọi là tình yêu!!! Cô ấy khinh rẻ con trai.  Coi bọn họ như rác rưởi.  Còn anh ấy khinh thường con gái. Xem bọn họ là món đồ chơi.

Trong 1 lần cô đang hướng dẫn học sinh mới về trường thì bị quả bóng rổ của anh đập trúng đầu. A. Lần này thì xong rồi nha

" Tiêu rồi.  Trúng ai không trúng lại trúng ngay hội trưởng hội đồng kỉ luật"

" Cô ta nổi tiếng là ác quỷ tái thế. Xem ra mày không thoát được rồi"

Trong khi anh vẫn im lặng quan sát thì cô đã cầm lấy trái bóng. Liếc ánh mắt sắc nhọn về phía sân bóng. Nhanh chóng nhìn ra sự sợ hãi trong mắt bọn họ. Cô hỏi:

" Ai là người đã ném quả bóng này trúng tôi? "

Nhưng không một ai dám trả lời. Bọn họ dù có sợ hội trưởng vẫn nể mặt đội trưởng đội bóng. Đáng tiếc là đều không có gan nói ra. Cô ấy, vẫn cái giọng lạnh lùng doạ chết người đó:

" Tôi hỏi lần nữa, ai là người ném quả bóng này vào tôi? "

Anh thở hắt ra mỉm cười tinh quái , cánh tay giơ cao " Là tôi " cuối cùng anh cũng chịu lên tiếng. Đầy thách thức. Anh vì cái gì? Mà tự tin như vậy? Lẽ nào đây là căn bệnh của các công tử nhà giàu đẹp trai?

" Chơi bóng,  thì mục tiêu là rổ. Chứ không phải đầu người nhé" Cô ném quả bóng qua rào chắn, trúng rổ. Rồi chỉ vào anh ra lệnh " Cậu,  lát nữa lên phòng hội trưởng gặp tôi"

Các thành viên đội bóng rổ há hốc mồm nhìn trân trối hội trưởng ma quỷ của họ cùng cậu học sinh năm nhất mới đến dời đi. Bọn họ đương nhiên kinh ngạc. Nhìn vào vì trí của cô mà nói, cách một lớp tường rào cao 3 mét ném trúng bóng vào rổ. Cô ta thật không phải người , cô ta là ác quỷ

" Oaaa sát khí thật đáng sợ "

" Hix may mà không phải tao " 1 anh chàng vuốt ngực thở phào " Suýt nữa tiểu ra quần "

Tên khốn Dương Minh khoác vai anh nở nụ cười bỡn cợt " Hội trưởng xinh đẹp của chúng ta muốn gặp riêng mày. Không biết là có ý đồ gì vậy "

Anh hất tay hắn ra nói " Nói nhảm. Cút ngay"

" Ai da, mày không biết sao? Phòng hội trưởng lớn lắm đó. Không phải ai muốn ra thì ra vào thì vào đâu. Tư Duẫn của chúng ta thật có phúc "