Tiết tử
Bên trong là không khí hết sức quỷ dị, một người đàn ông trẻ tuổi phẫn nộ trừng mắt nhìn cô gái tóc ngắn đối diện:- Gặp quỷ đi! Đề nghị của cô tôi không chấp nhận. Hắn cắn răng quát.Cô gái tóc ngắn tao nhã vòng tay trước ngực, đôi môi mê người hơi gợn lên tia đùa cợt, cười lạnh:- Vậy anh chờ tập đoàn Minh Thái huy hoàng biến mất vĩnh viễn đi.Nói xong, thân mình cao rao của cô đứng lên, quay người đi ra ngoài nhưng lại bị ngăn lại.- Cô cuối cùng muốn gì?Trong mắt người đàn ông trẻ như tóe lửa tựa như muốn ăn tươi nuốt sống cô gái vậy.- Tôi nghĩ tôi đã nói rõ ý của mình rồi.Cô ngạo nghễ liếc nhìn hắn.Hắn hừ một tiếng rồi nói:- Mẹ cô vốn chỉ là tình nhân của cha tôi thôi, bà ta không có tư cách để ngồi lên vị trí nữ chủ nhân Tô gia.- Trước lúc mẹ anh tát mẹ tôi trước mặt mọi người, quả thật tôi không nghĩ muốn mẹ tôi thay thế vị trí mẹ anh. Nhưng rất đáng tiếc, vị mẫu thân vốn xuất thân là tiểu thư khuê các của anh có một số hành vi khiến người khác rất chán ghét.Cô đang đùa cợt chợt lạnh mặt:- Người sống trên đời này nên có trách nhiệm với sai lầm của mình. Mẹ anh đã bất chấp hậu quả mà đến gây chuyện với tôi thì bà ta nên nhận lễ đáp trả của tôi.- Chết tiệt! Đó chỉ là một cái tát. Người đàn ông thở hổn hển: – Đừng quên chủ tịch tập đoàn Minh Thái là cha của cô.- Ta cũng chả thèm cái thân phận nhàm chán này.- Mặc kệ cô có thèm hay không, tôi sẽ không để cho cha tôi li hôn với mẹ tôi mà rước mẹ cô vào cửa Tô gia.- Được thôi?Cô gái không thèm để ý, vẫy vẫy tay:- Vậy anh chờ xem hệ thống mạng của tập đoàn Minh Thái bị tê liệt, mọi bí mật bị tung hê cho đến khi phá sản rồi đến gặp tôi mà khóc.- Xú nha đầu. Làm người thì đừng quá đáng!Hắn bực tức đấm đấm lên tường, hận không thể làm thịt cô gái trước mắt.- Anh mà còn dám gào thét, chửi bới tôi, tôi sẽ càng quá đáng hơn đấy.Cô cười tàn khốc:- Tưởng tượng một chút, đại thiếu gia Tô gia vốn sống trong nhung lụa, một khi mất đi vị trí thái tử tập đoàn Minh Thái thì giá trị con người sẽ rơi xuống đến đâu đây?- Cô!- Địa vị của mẹ anh quan trong hay tài phú mà tương lai anh sẽ kế thừa quan trong hơn?Cô cố ý thở dài:- Rất khó lựa chọn sao? Có điều kẻ thông minh đều chọn vế sau, tôi đoán Tô đại thiếu gia chắc cũng thế chứ!Người đàn ông trẻ tuổi nhăn mày rậm tự hỏi, hắn giằng co, do dự. Tuy hắn rất không cam lòng mình bị tiểu nha đầu này giăng bẫy nhưng cô gái này là một người cực kì thông minh. Cô có thể không cần tốn sức mà dễ dàng phá hủy hệ thống mạng của công ty vốn rất tốn kém đầu tư.Địa vị của mẹ, tài phú của hắn. Bên nào nặng bên nào nhẹ?Hắn oán hận trừng mắt nhìn vẻ mặt cô gái như mèo đùa chuột:- Nếu tôi đáp ứng yêu cầu của cô, cô có thể cam đoan lợi ích của tập đoàn Minh Thái sẽ không bị cô uy hiếp nữa?- Nếu anh cam đoan địa vị của mẹ tôi trong Tô gia không bị lung lay.Hắn do dự hồi lâu, cuối cùng như hạ quyết tâm lớn, gật đầu:- Ok! Tôi có thể đáp ứng yêu cầu của cô nhưng tôi cũng có một yêu cầu.- Thế ư? Anh nói đi, tôi sẽ suy nghĩ.Cô không hề để ý nói.- Từ nay về sau, tôi không hi vọng cô lại động chạm gì đến tập đoàn Minh Thái, mặt khác, tôi muốn cô vĩnh viễn biến mất trước mặt tôi. Đừng để cho tôi ở đất HongKhôngng này mà nhìn thấy cô.Cô gái hơi chần chừ, một lúc sau, cô cười lạnh, ánh mắt nhìn đối phương đầy âm lạnh:- Tôi nghĩ, tôi sẽ làm theo mong muốn của anh.