Chương 1
Chu Mộ Thời đứng ở ngoài phòng bệnh.
Một mặt tường thủy tinh ngăn cách phòng bệnh và bên ngoài, một người đàn ông nằm trên chiếc giường màu trắng, không nhúc nhích, tướng mạo vốn tuấn tú bởi vì vết bỏng mà trở nên vô cùng đáng sợ, sắc mặt trắng bệch không còn thở.
Bác sĩ mặc áo blu trắng vội vàng đi tới từ bên kia hành lang, chào anh một tiếng.
"Chết rồi à?" Anh hỏi.
Giọng nói vô cùng bình tĩnh.
"Đúng vậy." Bác sĩ nói, "Cả người bị bỏng với diện tích lớn, cơ quan nội tạng bị thương nghiêm trọng, trước khi được đưa tới cấp cứu đã không còn sống rồi."
Chu Mộ Thời gật đầu.
Lúc này, trợ lý đã xử lý xong mọi chuyện cầm một cái túi bịt kín đi đến từ phía sau, anh nghiêng đầu hỏi: "Phong tỏa tin tức chưa?"
"Ngài yên tâm, ngoại trừ nhân viên cứu hộ ra thì không còn ai biết chuyện, bên sở cảnh sát cũng đã giải quyết ổn thỏa." Trợ lý trả lời: "Camera hành trình trên xe đã bị hủy, không để lại chứng hữu dụng nào, đây là báo cáo điều tra."
Chu Mộ Thời nhận lấy, mở ra xem.
Cột tên người chết ghi hai chữ: Ngu Uyên.
Giới tính: Nam alpha.
Chức vị: Phó Bộ trưởng Bộ Ngoại giao khu chính phủ.
Bạn đời luật định: Chu Mộ Thời.
Đúng vậy, người đàn ông tắt thở nằm trên giường bệnh là chồng của anh.
Nhưng biểu hiện bây giờ của Chu Mộ Thời lại bình tĩnh lạnh lùng đến mức cay nghiệt vô tình, hoàn toàn không có dáng vẻ mà một omega mất đi bạn đời nên có.
Đúng vậy, anh không có tình cảm gì đối với người chồng alpha này, trong giới chính trị, hôn nhân chỉ là thủ đoạn kết hợp lợi ích, bọn họ đến với nhau theo nhu cầu mỗi bên, giống như là đối tác hơn là bạn đời.
Ngu Uyên đến từ gia tộc to lớn, quen biết rộng, quan hệ sâu với nhiều người, nhưng trên thực tế tầm nhìn và khả năng ra quyết định chỉ có thể nói là bình thường, quyền hành chân chính nằm trong tay Chu Mộ Thời, trong nhóm quyền lực, anh là người khống chế trong âm thầm, người cầm lái sau màn.
Hai người hợp tác coi như ăn ý, tóm lại anh hài lòng với người bạn đời trên nghĩa này, mặc dù đối phương có một số khuyết điểm không tránh được, ví dụ như sau khi bị anh từ chối yêu cầu phát sih quan hệ thân thể, hắn thường xuyên ra ngoài tìm nhiều người qua đêm, Chu Mộ Thời thỉnh thoảng phải giữ vững hình tượng tốt đẹp trước công chúng của đối phương sau đó, nhưng chút phiền phức ấy vô cùng nhỏ nhặt đối với anh.
Hôm nay sau bốn năm kết hôn, Ngu Uyên chết.
Bởi vì thời gian gấp gáp, điều tra cũng không sâu, nhưng từ camera và đủ loại chứng cứ khác, đây là một sự cố tai nạn giao thông ngoài ý muốn, xe bay mất khống chế lao ra ngoài hàng rào bảo vệ, cả người lẫn xe rơi xuống núi.
Trông không có chỗ nào bất thường, nhưng dường như lại tràn đầy bất thường, mấy cái tên có khả năng là kẻ thù chính trị lướt qua trong đầu Chu Mộ Thời, sau đó lại bị loại bỏ.
Việc cấp bách bây giờ là xử lý việc ngoài ý muốn này như thế nào.
Ngu Uyên có thể chết, nhưng không thể chết riêng vào lúc mấu chốt này.
Mấy tháng nữa là đến đợt tuyển cử nhiệm kỳ mới của nghị viện, đến lúc đó cuộc thanh tẩy lớn trong giới chính trị sẽ đến lần nữa, sự biến mất của Ngu Uyên không khác gì thiếu một phỉnh đánh bạc quan trọng, như vậy tất cả mưu đồ đã tính trước đây sẽ vô dụng hết.
Chu Mộ Thời không cho phép chuyện như vậy xảy ra.
Thế là anh nhanh chóng ra một quyết định.
Anh phải tìm một bản sao để thay thế chồng của anh.
***
Khi nghe thấy mệnh lệnh của anh, trợ lý ngẩng đầu, sự kinh ngạc không thể che dấu hiện lên trên mặt: "Ý ngài là..."
Chẳng trách trợ lý kinh ngạc, quyết định này thật sự vô cùng to gan, thậm chí không giống với tác phong làm việc cẩn thận trước giờ của Chu Mộ Thời.
Nhưng anh không để đối phương dị nghị, trực tiếp ra thời hạn: "Cho anh năm ngày đưa người đến trước mặt tôi."
Trong thời đại khoa học kỹ thuật phát triển mạnh, thay đổi ngoại hình của một người cũng không cần trả cái giá quá lớn, điểm khác nhau chỉ nằm ở với thân hình và khí chất, mà những thứ này không thể kiểm tra ra bằng số liệu, năm ngày sau, trợ lý thành công tìm được một alpha có ngoại hình rất giống chồng của anh.
Chu Mộ Thời đứng sau bàn làm việc, mắt nhìn hồ sơ trong tay, hỏi: "Anh tên là Hạ Ngung à?"
Alpha đứng trước mặt sau khi chỉnh sửa đã chẳng khác gì chồng anh, bất kể là khuôn mặt tuấn tú hay là đồng tử xanh đậm, thậm chí là màu da dáng người đều là dáng vẻ của một bản sao gần như hoàn hảo nên có.
Đối phương kính cẩn cười nói: "Đúng vậy, ngài Chu."
"Anh biết anh nên làm gì không?"
"Trên hợp đồng đều đã viết hết, tôi nghĩ tôi đã hiểu."
Chu Mộ Thời gật đầu, sau đó cầm một tờ báo cáo kiểm tra sức khoẻ, hơi nhíu mày: "Trên người anh có sẹo sao?"
Tư liệu chỉ ra cơ thể alpha rất khỏe mạnh, nhưng trước ngực có một vết sẹo rất dài.
"Đúng thế."
"Tại sao có?"
"Khi còn bé xảy ra chút chuyện, phẫu thuật để lại sẹo."
Bây giờ kỹ thuật chữa bệnh tân tiến như thế, đáng lẽ không để lại sẹo sau khi phẫu thuật mới đúng, nhưng mà cũng không loại trừ một số tình huống đặc biệt, Chu Mộ Thời cũng không muốn xoáy sâu vào những chi tiết này, chỉ hỏi một câu vì cẩn thận mà thôi.
Anh ngẩng đầu, đánh alpha từ đầu đến chân, cảm thấy "người chồng" mới của anh cũng coi như đạt yêu cầu.
Là một người thông minh, chí ít bây giờ có vẻ là như thế.
Hạ Ngung và anh ký hiệp nghị bảo mật, tiêu hủy hồ sơ thân phận trước đây, nhận một khoản tiền thuê lớn để sống dưới thân phận một người khác trong mấy năm.
Sau đó Chu Mộ Thời tốn thời gian điều tra, nhưng không tìm được dấu vết nhúng tay của kẻ thù chính trị trong sự cố này, để Hạ Ngung ở lại trong biệt thự tư nhân của anh ở vùng ngoại ô, tuyên bố với bên ngoài rằng Ngu Uyên bị thương bởi vì tai nạn xe cộ nên ra nước ngoài điều trị, anh bỏ ra ba tháng để thay đổi lời nói cử chỉ đến khí chất thần thái của người đàn ông tên Hạ Ngưng hoàn toàn trở thành dáng vẻ của chồng anh.
Đáng lẽ đây là một nhiệm vụ vô cùng khó khăn, Chu Mộ Thời đã chuẩn bị tinh thần chiến đấu lâu dài, nhưng sự thông minh và tự giác của đối phương vượt ngoài dự liệu của anh, hoàn thành quá trình tự cải tạo bản thân bằng tốc độ làm người ta kinh ngạc. Ba tháng sau, khi Chu Mộ Thời dẫn Hạ Ngung xuất hiện trước mặt công chúng, biểu hiện của hắn đã tự nhiên đến mức không thể tìm ra dấu vết bắt chước.
Không chỉ như thế, alpha này còn đỡ lo và nghe lời hơn chồng anh nhiều, mỗi một hành động của hắn đều tiến hành theo lệnh của Chu Mộ Thời, an phận cẩn thận trước giờ chưa từng tự ý quyết định gì, chấp hành chuyện nên làm một cách hoàn mỹ.
Đây là một con rối vừa ý, hoàn toàn do anh khống chế.
Xem ra anh không đi sai nước cờ hiểm này, Chu Mộ Thời hài lòng nghĩ.