Chương 1

Sau khi tan học tại cửa trường trung học, người đến người đi đầy cổng trường.

Cầu Ái Tĩnh xinh đẹp , khuôn mặt trắng nõn đeo một chiếc mắt kính thật to, cầm trên tay một ít sách vở, hòa cùng đám người đi qua đi lại .

“ Tiểu Tĩnh!” Hạ Phong cao lớn đẹp trai đi tới, trong ánh mắt lóe lên một vài tia sáng.

“ A, anh đã đến rồi.”

Quay đầu thấy một chàng trai anh tuấn xuất hiện, Cầu Ái Tĩnh nở nụ cười ngượng ngùng, lập tức đi về phía anh.

“ Xin lỗi , khiến em đợi lâu.” Hạ Phong săn sóc giúp Cầu Ái Tĩnh cầm lấy túi sách.

“ Không biết a....Không đợi bao lâu....thật......” Bình thường ở trước mặt mọi người Cầu Ái Tĩnh là người miệng lưỡi lưu loát nhưng khi gặp được mĩ nam thì cũng giống như chuột gặp phải mèo, trừ nói chuyện cà lăm, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đỏ lên, tình yêu đầu tiên làm cho hình tượng nữ tú tài cơ trí cũng kém cách xa vạn dặm.

Hạ Phong đi ở bên cạnh cô cũng không lên tiếng, gương mặt tuấn tú khẽ mỉm cười thản nhiên, hưởng thụ cảm giác được cô gái có thành tích tốt nhất mến mộ.

Ừ,thật là thoải mái!

Nghĩ đến ngày hôm nay, trên danh sách đi săn đã ghi chép lại tên tuổi của nữ tú tài, trong lòng tràn đầy tự mãn cùng đắc ý của đàn ông.

Bảo cô gái đem xe đạp dừng lại ở ven đường, Hạ Phong liền kéo cô đi tới rừng cây sau trường.

“ Anh đang làm gì? Hôm nay em còn muốn đi học bổ túc.” Cầu Ái Tĩnh đỏ mặt, thấp giọng bày tỏ cùng chàng trai.

“ Anh muốn hôn em.” Hạ Phong hành động không kiềm chế được, mặc dù qua lại với học muội khôn ngoan, còn là muốn làm gì thì làm

Mượn rừng cây che giấu,anh đem Cầu Ái Tĩnh đè ở trên tường rào, đối với cô muốn làm gì thì làm.

“ Hạ Phong......” Anh hôn tới vừa nhanh vừa vội, làm Cầu Ái Tĩnh giật mình, nhưng nụ hôn đầu không lưu loát cùng ngọt ngào khiến cô không thể đẩy anh được.

“ Ừ.....” Cô ở trong ngực anh, không lưu loát mà rên rỉ.

Hạ Phong không lên tiếng, thi triển kĩ thuật hôn thật tốt, làm cho cô điên đảo.

Anh hôn cô, tay vén lên váy dài của cô, khẽ vuốt ve cặp mông đẹp của cô.

Toàn thân Cầu Ái Tĩnh vô lực, choáng váng đầu óc, mắt cũng hoa lên, cô nhu thuận trong ngực của anh, cùng anh quấn lấy nhau. May mà sau lưng có thể dựa vào tường rào, nên không bị ngã xuống.

Hai người ôm nhau thật chặt. Hạ Phong biết ôm Cầu Ái Tĩnh chưa trổ mã hoàn toàn.

Chết tiệt, cũng đã lớp mười rồi còn như chưa trổ mã....

Trong lòng ghét bỏ nhưng cũng không có biểu lộ ở trên mặt, bởi vì hôm nay hắn có nhiệm vụ quan trọng hơn phải làm là – anh nhẹ nhàng ôm lấy cô, cứ như vậy kéo xuống quần lót bằng bông của cô.

Cuối cùng cũng tới tay! Thắng lợi!

“ A!” Cầu Ái Tĩnh bị động tác của Hạ Phong làm cho giật mình, mở mắt ra.

“ Suỵt, bên ngoài có người.” Hạ phong một bên cảnh cáo, một bên nhanh chóng cởi xuống quần lót của cô, lại đem quần lót của cô nhét vào túi quần của mình.

“ Anh làm gì thế hả?” Không nghĩ tới quần lót cứ như vậy bị anh cởi xuống, Cầu Ái Tĩnh gấp đến độ muốn khóc.

“ Ngoan, cho anh làm quà tặng đính ước.” Hạ Phong tiêu sái cười, lơ đễnh lắc mình, không để cho cô đem quần lót đoạt lại.

“ Nhưng mà em không có mặc quần lót......” Phía dưới lành lạnh, cảm giác thật kì quái.

“Không sao, em chỉ cần đừng chạy quá nhanh, ai sẽ biết em không có mặc quần lót?” nói xong, anh còn dí dỏm vỗ một cái vào mông của nàng.

“Nhưng ......” Cầu Ái Tĩnh nở nụ cười ngượng ngùng, hai má cũng đỏ lên. Cô tại sao có thể không có mặc quần lót mà đi tới lớp học bổ túc được....

“Em ngay cả tặng quần lót cho anh cũng khó chịu à?” Hạ Phong nâng gương mặt tuấn tú, cả người tản ra căm tức.

“Không có..... Nhưng, không phải......” Cầu Ái Tĩnh lắp bắp.

“Không phải là tốt rồi.” Hạ Phong đổi giận thành cười, không hề động tay động chân với Cầu Ái Tĩnh nữa, vỗ vỗ bụi bặm trên người cô, rồi đưa cô trở về .

Thấy anh tâm tình bất định, Cầu Ái Tĩnh cũng không dám nói gì nữa, chỉ đồng ý.

Ô, nhưng dưới váy không có quần lót, lành lạnh, thật sự rất kì quái đó....

“ Ai nha......mình cảm thấy được ...” Đỗ Ôn Nhu hé miệng, ríu ra ríu rít.

“Không đúng á......... không phải hình dáng kia!” Chân Khả cũng tiếp lời.

Ở phòng khách của viện thẩm mĩ “ Lệ Mỹ Tư ” trước mặt, có bốn mỹ nữ xinh đẹp như hoa đang không ngừng nói chuyện, như đang thảo luận nên ăn mặc như thế nào mới phù hợp với ngừi tình trong mộng.

“ Nhưng mình cảm thấy được. Ái Tĩnh nên.....” Hướng Duy Mỹ có ý kiến khá nhiều.

“ Các cậu thật là phiền đó! Mình nói không cần rồi mà!” Văn Tĩnh che lỗ tai, sắp bị bạn tốt của mình làm phiền chết rồi.

Kể từ khi ba người bạn tốt có bạn trai thì khổ nạn của cô cũng bắt đầu.

Bởi vì bọn họ sợ cô về sau sẽ biến thành một kẻ lẻ loi, hiu quạnh, cả ngày nhìn Đông ngó Tây, bị nhóm nhiều chuyện dòm ngó, cho nên bạn tốt của cô đứng lên làm mai, chính là muốn đem cô ra ngoài tiêu thụ.

Cho nên họ mới đến nơi này.

Viện thẩm mĩ “ Lệ Mỹ Tư ” này,các tầng lầu chia ra làm thẩm mỹ mặt, thẩm mỹ răng, tóc đẹp,liệu pháp nước, chỉnh hình, Spa, tạo hình toàn thân..... Ở chỗ này, tuyệt đối có thể thỏa mãn được những cô gái muốn trở nên xinh đẹp.

“Cậu mới phiền đấy, tại sao lại không cần? Về sau bọn mình đều gả đi, chỉ còn lại cậu , vậy muốn làm sao bây giờ?” Hướng Duy Mỹ khí thế bức người, kéo cổ tay Cầu Ái Tĩnh, không cho cô chạy trốn.

“Hôm nay, mình nhất định thay đổi cậu từ đầu đến chân.”

“ Mình thế này là được rồi vì sao phải vì đàn ông mà thay đổi bản thân mình?” Cầu Ái Tĩnh thà chết cũng không nghe theo.

“ Người đẹp mới tạo được ấn tượng tốt, cậu làm ơn vào đi.” Chân Khả cầu xin bạn tốt. Có người muốn bỏ tiền giúp cô ấy tạo hình mà cũng .......

Buổi gặp mặt tốt như thế mà, haizz!

Sớm biết vậy tối nay cô đã ở nhà nói chuyện yêu đương...

Mạc Ưng chí đang còn ở nhà đợi cô mà?Ai!

“ Đúng vậy! Coi như không vì đàn ông kia thì ít nhất cũng phải vì mình chứ . Nếu như cậu ăn mặc xinh đẹp nhưng vẫn không thể gả, ít nhất người ta nói cậu kén chọn, mắt thẩm mĩ cao, mà không phải nói cậu là kẻ không ai muốn.” Đỗ Ôn Nhu xuống tay từ nhược điểm của bạn tốt.

Ai ai cũng biết miệng lưỡi thế gian đáng sợ, sao lại muốn bị người khác nói xấu?

Công lực của những bà tám đó rất đáng sợ nha. . . . . .

"Hừ, cậu nói người nào không ai muốn hả?" Cầu Ái Tĩnh đẩy đẩy gọng kính, khuôn mặt thông minh không chịu thua kém, khó chịu nhìn chằm chằm đồng đảng.

Chân Khả cùng Hướng Duy Mỹ dùng ánh mắt bội phục nhìn Đỗ Ôn Nhu.

“ Tuyệt đối không phải là mình nói.” Đỗ Ôn Nhu dùng hai ngón tay che miệng, bày tỏ cô tuyệt đối giữ yên lặng, không tham dự thảo luận.

“Ghê tởm!” Cầu Ái Tĩnh hừ mũi tức giận.

Mặc dù tức giận đến toàn thân phát run nhưng cô cũng muốn thử vào xem sao.

Ngay cả việc cô chưa kết giao bạn trai cũng bị người ta đưa lên trên web thảo luận, tiến tới lên báo trang đầu, cho nên cô tuyệt đối tuyệt đối không thể để bị đám bà tám đó nói cô không ai muốn !

“ Được, chúng ta vào.” Cầu Ái Tĩnh bị lời nói của Đỗ Ôn Nhu kích thích, buông tay Hướng Duy Mỹ ra, quyết định muốn vào thẩm mĩ viện cấp năm sao này sửa sang lại xem.

“ Thật tốt quá!” Tiếng hoan hô của Chân Khả như sấm động .

Việc này không nên chậm trễ, Hướng Duy Mỹ vội vàng đem bạn tốt tới tận cửa, chỉ sợ cô đổi ý.

“ Thế này mới đúng! Cậu rốt cuộc cũng nghĩ thông suốt rồi.”

“ Không cần nói nhảm nữa, đi vào nhanh một chút!” Đỗ Ôn Nhu vội vàng đẩy thắt lưng của Văn Tĩnh,

Hiện tại đến cùng là tình huống gì đây? Cầu Ái Tĩnh bị bạn tốt thúc giục ở bên cạnh, có chút không thể làm gì khác hơn là bước vào cửa chính của thẩm mĩ viện.

Oh, my god.....

Sắc mặt Cầu Ái Tĩnh trắng bệch trốn ở trong nhà vệ sinh nữ, không dám đi ra.

Cô nhìn chằm chằm vào hình dáng của chính mình trong gương, không dám tin. Lúc này, cô mặc một bộ lễ phục sang trọng, sau lưng lộ đến phần eo, váy bằng chất liệu chiffon êm ái làm cho cô có thể khoe được những đường cong hoàn mĩ, tóc thì được vấn lên thành búi đơn giản.

A a a.........

Cầu Ái Tĩnh không thể tin được mấy người bạn tốt liên hiệp biến cô thành bộ dáng quyến rũ giống như vậy. Trên người cô cũng đã thay đổi không ít, còn phải trò chuyện với những người đàn ông khác ở trong bữa tiệc.

Có lầm hay không ?

Nếu như cô phải thay đổi thành bộ dáng như vậy mới có đàn ông theo đuổi, cho dù nói cô thế nào nữa thì cô cũng tình nguyện không để ai lấy cô làm vợ.

Cầu Ái Tĩnh nhìn chằm chằm bóng dáng trong gương kia, khuôn mặt thanh tú nhìn không ra biểu tình.

“Ai nha, nghĩ cũng biết cậu trốn ở chỗ này.” Hướng Duy Mỹ nhìn khắp hội trường bữa tiệc cũng không thấy bạn tốt, liền đi tới nhà vệ sinh nữ quả nhiên để cho cô tìm được người rồi.

“Duy Mĩ ,mình muốn về nhà.” Nhìn thấy khuôn mặt hưng phấn của chị em tốt, nguyên một bụng hỏa của Cầu Ái Tĩnh bỗng dưng tan hết, chỉ là biểu thị thế thôi.

Họ chỉ là muốn giúp cho cô có bề ngoài rạng rỡ lên mấy phần cũng làm cho cô được coi trọng hơn mà thôi.

Mặc dù tâm tình không tốt nhưng cô vẫn có thể giữ được lí trí mà phân tích động cơ của các bạn mình.

“Cậu còn chưa khiêu vũ với bất kì một người đàn ông nào trong đêm nay đấy.” Hướng Duy Mỹ cười hì hì đưa mắt nhìn bạn tốt.

“Nhưng ..........” Cầu Ái Tĩnh thật khó khăn mà nhìn bạn tốt của mình,

“Không cho cậu trở về. Hôm nay mình sẽ liều mình cùng quân tử đó!” Chân Khả cũng sáng ngời bước vào nhà vệ sinh nữ , trên người phủ một bộ váy dạ hội.

Trường hợp này cô rất ít tham gia, bởi vì cho dù là công việc cô không phải xuất hiện ở dạ tiệc......

“Hôm nay thật vất vả bốn người chúng ta đều ở đây, mình không cho phép cậu như vậy. Thật mất hứng.” Đỗ Ôn Nhu cưỡng chế bạn tốt ở lại.

“Được rồi! Được rồi! Ở lại thì ở lại.”

Một người không nói lại ba người, Cầu Ái Tĩnh chỉ có thể giơ cờ đầu hàng toàn phần, ngoan ngoãn đi theo mọi người vào đại sảnh bữa tiệc.

“A, họ tới. ”

Đứng ở góc uống rượu, Đới Bằng Trình thấy mấy người phụ nữ tiến vào trong hội trường, liền dẫn bạn tốt đi lên trước, hội hợp với đám người phụ nữ .

Không sai! Anh đã nhận lời tìm một người bạn trai cho bạn tốt của bạn gái mình.

Mạc Ưng Chí và Phó Kính Dương đứng ở một bên, dùng ánh mắt đồng tình nhìn bạn tốt trên thương trường của mình.

Hì hì, đầu năm nay người làm mai cũng không dễ làm......

Cũng may hôm nay gánh trách nhiệm nặng nề này không phải mình.

Vốn Đới Bằng Trình nghĩ đến bộ dáng “cháo trắng rau dưa” của cô kế toán công ty mình, sợ rằng nói không ra những lời đề cử tốt đẹp gì, thật không ngờ cô ấy sửa soạn lên lại có bộ dáng mê người, xinh đẹp như vậy.

Thật đúng như câu “Người đẹp vì lụa”.

Ừ, không tệ không tệ, như vậy sẽ không quá mất thể diện với người anh giới thiệu tới.

Lúc này sắc mặt của Đới Bằng Trình mới tốt đẹp một chút, giới thiệu bạn trai cho Cầu Ái Tĩnh.

Người được giới thiệu cũng tương đối nể mặt Đới Bằng Trình, lập tức vươn tay, muốn mời Cầu Ái Tĩnh khiêu vũ. Cầu Ái Tĩnh dưới áp lực của bạn tốt, không thể làm gì khác ngoài việc ngoan ngoãn tiếp nhận lời mời.

Thấy tình hình thuận lợi như thế, mấy người phụ nữ cũng buông xuống tảng đá trong lòng, đi theo bạn trai tiến vào sàn nhảy.

“Cô là bạn tốt của bạn gái Đới tổng?” Lôi Văn mới vừa trở về nước, đối với vẻ đẹp của Cầu Ái Tĩnh tương đối có thiện cảm.

“Đúng vậy!” Cầu Ái Tĩnh đi theo từng bước nhảy, chỉ lễ phép cười vì sự săn sóc của Lôi Văn.

Tiếng nhạc tuyệt vời lại vang lên bên tai mọi người, Cầu Ái Tĩnh chỉ lễ phép mỉm cười khiêu vũ cùng người đàn ông mà cấp trên giới thiệu, dường như rất vui vẻ.

Hạ Phong ngồi ở trên ghế sa lon, trên tay cầm một ly rượu mạnh.

Anh là tổng giám đốc tập đoàn Hạ thị, mới trở về nước tiếp quản sự nghiệp được năm năm, liền đem sản nghiệp tập đoàn điện tử Hạ thị phát triển hơn trong thương giới.

Nhưng trên thương trường người mạnh cũng có lúc thất bại, đây là thời điểm anh vừa kết thúc một cuộc hôn nhân, khiến tâm tình của anh rất kém, mới theo lời mời của Phó Kính Dương mà tham gia bữa tiệc này

Phó Kính Dương còn nói, chỉ cần trong cuộc đời của anh xuất hiện một cô gái tốt, giúp anh chuẩn bị cơm ăn, áo mặc, anh sẽ rất nhanh quên được sỉ nhục và tổn thương mà người vợ trước mang lại cho anh.

Lãng tử vô tâm, theo tính tình thích náo nhiệt của anh, thích hợp với loại phụ nữ nhàm chán đó sao?

Nhưng tiếp tục nhốt mình ở trong nhà, thấy tất cả đồ dùng của người phụ nữ kia để lại, tình cảnh ngọt ngào phóng túng thường ngày lại hiện lên trước mắt......

Sự bi thương của anh cũng không dừng lại được.

Cho nên anh mới tiếp nhận lời mời của Phó Kính Dương, xuất hiện tại bữa tiệc này.

Anh cũng không muốn quen người phụ nữ, chỉ là muốn mượn bầu không khí của bữa tiệc để dời đi sự chú ý của mình....

Khụ, thật là nhếch nhác.

Không nghĩ tới từ trước tới giờ người luôn tung hoành tình trường như Hạ Phong cũng có lúc bị phụ nữ làm cho chật vật như lúc này....... Có lẽ thật là ông trời muốn trừng phạt anh đi!

Trong mắt anh hiện lên nỗi u buồn....

Đột nhiên, Hạ Phong bị đụng, rượu trong ly cũng bị đổ ra ngoài. Anh còn chưa hiểu tình huống thì một cô gái dáng vẻ yểu điệu liền ngã ở trong lòng anh.

“Cẩn thận!” Hạ Phong một tay cầm ly, một tay nắm chặt cánh tay của giai nhân, không để cho cô té ngã ở trong ngực mình.

“Ách, cám ơn.” Cầu Ái Tĩnh nhếch nhác ngã ở trong lồng ngực của anh, cái mông có chút ươn ướt, cô biết mình đụng người ta làm đổ rượu ra.

“Không sao, chuyện như vậy là khó tránh khỏi.” Hạ Phong tác phong nhanh nhẹn, nhẹ nhàng đưa tay ôm bên eo của cô, để cho thân thể mềm mại của cô dựa sát mình.

“Anh.........” Cô liếc mắt một cái liền nhận ra chủ nhân của khuôn mặt tuấn tú đang tươi cười này.

Không nghĩ tới nhiều năm như vậy, người cô vừa yêu vừa hận như thế lại có thể xuất hiện ở trước mặt cô một lần nữa.

Chỉ là....... Người đàn ông này dường như không nhận ra cô.......

“Ừ?” Mỹ nữ từ trên trời rơi xuống này có thể đem trái timâm u của Hạ Phong thoáng dịu chút.

“Tôi rất xin lỗi........... Đổ rượu lên áo của anh.” Cầu Ái Tĩnh miễn cưỡng nói ra lời nên nói mà, liền vội vàng muốn bò dậy từ trên người anh.

“Cô gái, có nguyện ý nhảy với tôi một điệu không?” Thấy người phụ nữ mình yêu mến ở trong ngực của người đàn ông khác, Lôi Văn cảm thấy bất an trong lòng.

“Tôi.......” Thân thể Cầu Ái Tĩnh thoáng lui về phía sau. Cô chính vì tránh né hắn đuổi theo, mới có thể ngã trên người Hạ Phong.

“Chuyện này không thể được, tôi đã mời cô ấy điệu nhảy tiếp theo rồi, tại sao lại có thể chấp tay nhường kẻ khác được?” Hạ Phong từ trong thân thể của cô và trong lời nói nhanh chóng đoán được đối diện cô là người theo đuổi vô ý, nên tự động cô ôm vào trong ngực, bá đạo dẫn cô vào trong sàn nhảy.

Ách, tại sao lại có thể như vậy?

Tại sao anh ta có thể tự tiện quyết định? Cô đồng ý khiêu vũ với anh lúc nào vậy hả?

Cầu Ái Tĩnh nhìn chằm chằm anh, đang nghĩ nên từ chối như thế nào.

“Đừng nóng giận! Cô không muốn khiêu vũ với hắn ta đúng không?” Hạ Phong lười biếng cười, khóe mắt hướng về phía Lôi Văn đang đứng.

Cầu Ái Tĩnh không còn lời nào để nói, chỉ có cách trấn an mình, đi theo anh khiêu vũ.

Gặp lại người yêu cũ .........

Anh xuất hiện trước mặt cô như thế này, còn mang theo cô đi khiêu vũ......

Chỉ là, trong đầu óc của anh đã không có bóng dáng của cô rồi.

Cầu Ái Tĩnh vừa thương tâm, vừa vui mừng, trong lòng tràn đầy ngũ vị.

Cuối cùng, cô ngoan ngoãn để Hạ Phong dẫn mình khiêu vũ, không nói thêm bất kì lời nào nữa.

Không nhớ rõ cô cũng tốt, cô không cần anh nhớ cô.

Cô nhớ anh, có đôi lúc anh còn xuất hiện trong giấc mơ của cô.

Trong mơ, anh theo đuổi cô không phải vì tiền đánh cuộc, mà vì vẻ đẹp của cô. Giống như hiện tại cũng vậy......

“Ưhm.........”

Người đàn ông dùng đầu lưỡi cạy đôi môi của Cầu Ái Tĩnh ra, bừa bãi đòi hỏi ngọt ngào từ cô.

Dưới ánh sáng yếu ớt, môi của cô bị bịt kín, hơi thở tinh khiết của phái nam bao quanh cô. Thân thể mềm mại của cô xụi lơ ở trong lồng ngực to lớn của anh.

Hạ Phong ôm chặt giai nhân yểu điệu trong ngực, mượn lưỡi hôn trêu chọc dục vọng của cô.

Anh lần lượt cắn mút đôi môi của cô, cả khóe môi cũng không bỏ qua, bàn tay đỡ ở sống lưng của cô, khẽ vuốt ve da thịt mềm mại như tơ gấm.

“Ừ.....” Cầu Ái Tĩnh không nhịn được phát ra tiếng ngâm nga.

Tay cô run rẩy nắm lấy lễ phục, hai chân vì sự mãnh liệt của anh mà mềm nhũn, hóa thành dòng nước xuân ở trên người của anh liền.

Đôi mắt Hạ Phong bởi vì dục vọng mà có vẻ thâm thúy, hầu kết khẽ chuyển động lên xuống.

“ Anh nhẫn nhịn cả buổi tối, đã không nhịn được nữa rồi.” Không kiềm chế được dục vọng bộc phát, tay ở lưng khẽ di chuyển tới trước ngực cô.

Cách lớp vải vóc thật mỏng, anh to gan che phủ cặp vú đầy đặn, không ngừng xoa bóp.

Kể từ lúc li hôn với vợ trước, thật lâu rồi anh không có phóng túng như vậy, mà cô gái xinh đẹp này lại khơi gợi dục vọng của anh lúc này. Bộ dáng của cô cũng theo hành động của anh mà lay động.

Thật là một thân thể xinh đẹp...............

Anh muốn ăn cô!

“Chúng ta vẫn còn ở bên ngoài.........” Cầu Ái Tĩnh dựa vào lí trí còn sót lại mà nhắc nhở mình, không thể luống cuống ở trước mặt anh.

Nếu để cho người quen nhìn thấy, tin tức truyền đi, mặt mũi của cô còn đặt ở nơi nào được?

Nhưng cô cũng không muốn trốn tránh sự dẫn dụ của Hạ Phong.

Ở đêm thần kì này, cô như cô bé lọ lem đi giày thủy tinh, dễ dàng có được tâm tư của hoàng tử.

Đến ngày mai, khi pháp thuật hết hiệu lực, cô và anh lại trở thành người xa lạ.

Thừa dịp tối nay, cô cần phải chấm dứt tâm nguyện nhiều năm. Cô muốn liên kết thân thể với anh, cho dù về sau không có gì, cô đều không hối hận!

Cô đang ở đêm xinh đẹp nhất này............

“ Vậy còn không dễ dàng, chúng ta đi thuê phòng.” Không ngờ cô có ý nghĩ như vậy, Hạ Phong mừng rỡ như điên.

Dứt lời,anh liền kéo cô đi tới khách sạn.