Trở về trông nhánh sông Thu chảy qua phố Hội An.
Trở về thăm tuổi thơ ta những năm tháng lầm than.
Để tìm đôi mắt rêu xanh nhìn nhau phút biệt ly.
Tóc rêu mênh mông bay dài trong gió.
Gót chân trên con đường quen.
Ngàn năm ta vẫn yêu ai dù qua lắm biển dâu.
Ngàn năm ta mãi không quên mùa thơ ấu gần nhau.
Hãy treo cao lên cây đèn năm ấy.
Sưởi cho con tim tịch liêu.
Biển gọi con sóng khai sinh tình yêu giữa lòng ta.
Mà thời thơ ấu mênh mang đã bay cuối trời xa.
Tình ơi hãy hát lên đi để ta nhớ người xưa.
Nhớ đôi môi xinh ai cười thân ái.
Bóng hoa trong khu vườn xanh.
Ngọc Lan tỏa ngát đêm đêm mùi hương của tình thơ.
Về đây nghe tiếng rao đêm vọng trên phố Hòai xưa.
Có ai mang theo hương mùa xuân thắm.
Thắp lên con tim chờ mong.
Mùa thu ngọn gió heo may về se sắt lòng ta.
Thời gian mang vết chân chim làm cho tóc bạc thêm.
Dòng sông khi đã ra đi la xa hút ngàn xưa.
Hãy nâng niu bao kỷ niệm thơ ấu.
Cố nhân ơi xin đừng quên.
Tìm cành hoa thắm trong gương tìm trăng đáy biển sâu.
Tình như một tháng chiêm bao mà đau đớn đời nhau.
Để ta hôm nay quay về trên phố Lắng nghe dư âm ngàn thu