Em đứng đây chờ anh đã từ lâu.
Sân vắng thưa người đêm cũng buồn theo
Một con đường sắt trăm con tầu.
Mưa nắng sớm khuya trưa chiều,
Người nhớ người thương người yêu.
Em đứng đây chờ anh trước thềm ga
Hiu hắt cây đèn đêm giã từ xưa.
Ngày xưa vội vã trong mưa nhòa,
Nay lúc đón anh quay về.
Thì sao thời gian chậm qua
Vọng từ chốn xa xa xăm.
Hồi còi tầu rúc lên trong đêm
Xe lăn trên đường nhịp nhàng.
Từ từ về trước sân
Anh bước xuống tàu ngơ ngác vài giây
Khi thấy em cười sau ánh đèn soi.
Nhìn nhau mà nói không nên lời,
Nơi cũ lúc xưa tay rời.
Thì nay lại tay cầm tay.