Anh như nhánh rong phiêu du bốn mùa
Một lần qua bến tìm chút buồn vui
Buông câu ái ân ngang qua đầu môi
Cho giấc mơ về khi xa vòng tay mềm
Em nghe biển xưa hát câu mong chờ
Bọt bèo duyên kiếp nào biết đục trong
Ru đêm nước rong lắng bao niềm thương
Kêu con nước rong mênh mông lời nhớ
Chờ anh, gửi anh mà em thầm yêu
Vì đâu tình em nồng say cuồng ái
Vì sao tình yêu là nơi gặp nhau
Cho bão giông về trong linh hồn vô tội
Chờ anh,chờ anh chờ bao mùa qua
Tình xưa còn đây, người phương trời xa
Buồn vương chiều dâng sầu gieo ngàn khơi
Rơi đến vô cùng con tim mồ côi đợi mong