Em biết từ lâu
Đôi ta yêu nhau trên những ngày dài
Ngày đầu gặp nhau
Vì chung lý tưởng mình trao tim vàng
Cùng một quê hương
Cùng chung chí hướng
Viết nên câu chuyện ân tình người đi
Nên nhớ nên thương
Những ngày mình xa cách tràn đầy con tim
Em biết đời anh
Chưa nguôi đau thương trên vùng trời này
Vì dầu đêm thâu
Là đêm cách trở đừng mong trở về
Một vầng trăng khuya
Đùa mây ngó xuống
Chứng minh câu thề của một người đi
Non nước chia phôi
Chắc ngày về không có
Đừng buồn người ơi!
Đếm bước anh đi
Em là Tô Thị
Đèn trông xuôi đan nến trông anh mùa đông
Cho nến tan xuôi theo sông Hồng
Nếu biết quê hương anh là sông Hồng
Thì quê hương em cũng có một dòng sông
An Phú Đông ... ôi An Phú Đông
Có những dòng sông
Mênh mông yêu thương như chuyện đôi mình
Địa đầu từng đêm
Người đi giết giặc
Người thương đêm trường
Đường dài quê hương
Trường Sơn hun hút
Ngất cao nhưng lòng không hề nhạt phai
Nên nhớ nên thương
Những ngày mình xa cách đừng buồn ... nghe anh!