Hãy bay đi những bụi mưa trên đường về chuyện xưa
Hãy bay đi, bay đi những giọt vươn trên hồn người hằn nhớ
Một dĩ vãng hắt hiu hơi buồn, về lãng đãng giữa cơn mưa phùn
Một dĩ vãng có mưa là lệ ta khóc nhau
Hãy bay đi những bụi mưa trên hồn người lẻ loi
Hãy bay đi kỷ niêm xưa trong đời tình mòn mỏi
Người dẫu khuất cuối chân mây rồi
Tình dẫu chết lúc xuân xanh đời
Dòng nước mắt vẫn không ngừng lại trong trái tim
Bay đi những cơn mưa phùn
Bay đi những cơn đau buồn
Những cơn mưa phùn là lệ khôn nguôi
Phất phơ trong trời kỷ niệm xa xôi
Hãy bay đi nhé những giọt buồn ơi
Bay đi ...Bay đi ...
Hãy bay đi những bụi mưa trên nghìn trùng đời nhau
Hãy bay đi kỷ niêm xưa bên bờ thành phượng cũ
Dòng tiếc nuối xót xa hoa thề
Chiều phố cũ em về ...
Và tiếng hát bỗng dưng thành lời ru lãng quên
Hãy bay đi những bụi mưa chia nghìn đời tình đôi
Hãy bay đi kỷ niêm xưa xanh ngời lệ hờn dỗi
Tình đắm đuối đã chia nhau rồi
Người vĩnh viễn đã chia xa người
Và nước mắt đã bay thành lệ mưa giữa trời
Bay đi những cơn mưa phùn
Bay đi những cơn đau buồn
Những cơn mưa phùn là lệ không nguôi
Phất phơ trong trời kỷ niệm xa xôi
Hãy bay đi nhé những giọt buồn ơi
Bay đi ...Bay đi ...