Hãy tha thứ cho anh những lúc xưa những lỗi lầm, con tim anh âm thầm chuyện tình nay lặng câm. Hãy tha thứ cho anh phút lãng quên em phương trời, lối anh bước theo người phụ tình em em hỡi. Hãy tha thứ cho anh những xót xa trên môi hồng, anh hôm nay không còn được như em hằng mong. Hãy tha thứ cho anh nếu em biết cho anh, vẫn ôm mãi mối tình trong xanh của đôi mình ...
Nếu ta biết hôm nay đôi lứa xa cách tinh cầu, hôm qua ai đâu đành lời chia ly ngàn sau. Nếu ta biết tương lai những nhớ nhung vẫn in hằn, lá rơi cuối con đường lạc lòai từng tia nắng. Hãy tha thứ cho nhau bởi có duyên nhưng vô phận, đôi tim non âu sầu chiều chia tay thật lâu. Hãy tha thứ cho nhau bởi lối đi dưới chân mình, có khi vẫn xa vời xa như cánh chim trời ...
Tình ái đến rồi đi ngọt ngào, chỉ còn lại biển xanh hát lời ru dạt dào, lặng ngắm phía hòang hôn chân trời đàn hải âu tung cánh. Còn ai mang lời ru hôm ấy, phải chăng chỉ là những kí ức phù du ? Thầm mong ... nhưng chỉ là mơ ...