Làm con người[Dm] trong cuộc đời có bấy nhiêu năm. Ai giàu sang[Gm] ai khốn khó bần hàn[Dm], ai lầu cao[C] tột đỉnh son vàng[F]. Ai dãi dầu[Dm] một nắng hai sương[A], mai lìa đo*`i[C] nhắm mắt xuôi tay[F]. Còn gì đâu[C] thể xác không hồn[F], trong quan tài[Am] vùi xuống huyệt sâu[Dm]. Còn lại gì[D] nào quyền tước uy danh[Gm], hay chỉ là[C] cát bụi hư vô[Dm].
ÃK : Có[Dm] nhiều đêm[F] trong giấc mơ dài[Bb], tôi mơ đời[Am] chẳng dối lừa nhau[Dm]. Người yêu người[D] bằng lẻ sống con tim[Gm], nhân nghĩa đời[C] đẹp tựa như mơ[F]. Bao[A] lứa đôi tròn mộng, người yêu người không thù oán vu vơ[Bb]. [A]Hỡi[Dm] tình nhân[F] thắm thiết không rời[Bb], đừng vì tiền[Am] phụ nghĩa phu thê[Dm]. Ãừng vì uy quyền[D] bội nghĩa thâm giao[Gm], cho nụ cười[C] ngự trị trên môi[F]. Ôi[A] ước mơ ngọc ngà, biết bao giờ tìm được ai ơi[Dm].
Rồi mai này[Dm] khi giã từ kiếp sống nhân sinh. Bao người thương[Gm] bao kẻ nhớ đời đơi[Dm], bia mộ kia[C] ghi khắc tên người[F]. Ôi lẽ thường[Dm] chỉ bấy nhiêu thôi[A], đua đòi gì[C] chỉ khổ thêm thôi[F]. Này bạn ơi[C] xin nhớ cho rằng[F], dù -đường đời[Am] vạn nẻo về đâu[Dm]. Cuộc đời mình[D] là bụi cát xa xôi[Gm], thế gian này[C] chẳng phải riêng ai[Dm]