Tôi kiếp độc thân từ lâu chưa có tình xa hay tình gần
Gác trọ cô quạnh đèn khuya hiu hắt nỗi niềm buồn đơn côi!
Đời thường mơ ước nhà cao, lụa gấm, quyền quý, dấu ngựa xe
Tôi đời thư sinh nghèo rồng mây chưa tới biết làm sao đây!
Em chốn vàng son làm sao tôi với cành hoa yêu vườn tình
Đêm buồn cô quạnh lòng nghe mơ ước những chuyện mình mai sau:
Tình đẹp hai đứa, một gian nhà bé, một suối mát tình yêu
Bếp lửa ấm gia đình nàng ngồi may áo bên đàn con xinh
Ôi kiếp độc thân như mây trơì phiêu lãng trăm nẻo đời biết tên
Trôi dạt về đâu? Con đường dài một bóng ngõ về chẳng ai mong
Ôi kiếp độc thân người đời bảo vui tính, ai biết buồn trong tim
Vì đời tôi trắng tay!