Trên đường đi về tình cờ tôi gặp em,
người em gái trên lầu cao sau hàng chậu hoa mười giờ.
Hoa mười giờ nở, đỏ rực rỡ môi hồng
Chôn chân tôi đứng lặng câm
Lung linh màu mắt tóc mây vương nắng vàng
tôi cứ mải mê nhìn nàng thẹn thùng bốn mắt gặp nhau.
Nàng cười như mơ để hồn tôi ngẩn ngơ.
Không hẹn, không hò ngày nào tôi cũng đến
Đưa mắt ngóng trên lầu cao mong gặp nàng tiên nhiệm màu.
Để rồi một hôm có nụ hoa mười giờ trên cao lao vút vào tôi.
Nâng niu nụ hoa ép trong trang sách nhỏ
Tôi đã biết yêu lần đầu mười giờ đã hiểu tình tôi
Thầm đặt tên em Tí Ngọ là của riêng tôi.
Đêm đêm về căn gác nhỏ ôm trọn vào lòng
Niềm nhung nhớ bâng khuâng.
Yêu ai thao thức bao đêm dài
thư viết thật nhiều hẹn với lòng gửi đến người yêu.
Thư xanh màu xanh ước hẹn
Bao lần muốn gửi nhưng ngại ngùng cứ viết vậy thôi.
Xuân qua rồi nắng Hạ vàng
Tôi về thăm làng, thăm họ hàng xa vắng ngày qua.
Hết một mùa hè rộn ràng tôi tìm đến
người em gái tôi thầm yêu dẫu rằng chưa nói một lời.
Tí Ngọ của tôi trên lầu hoa đâu rồi sao nghe hoang vắng đìu hiu.
Trên ngôi nhà cũ phủ dây leo kín rào
Tôi biết kiếm phương trời nào mười giờ đã lỗi hẹn nhau
Mười giờ ở đâu, Tí Ngọ giờ ở đâu?