Mùa đồng đã quay về con phố đuờng vắng tênh
Mình tôi bước đi trong thành phố nhạt mầu
Mùa đồng đã quay về mang theo một giấc mơ
Mà tôi đã quên nhưng giờ đây bỗng gợi lên.
Buồn ơi từ ngàn xưa tôi đã yêu mầu tím.
Tình yêu tôi trong sáng như tuyết rơi trong mùa đông.
Thế nhưng một ngày kia tôi không tin với những gì anh nói
Tình yêu kia giờ đây tan biến mau như làn khóị
Ngọt ngào và hồn nhiên đã mất đi trong lòng tôi
Đễ những điều tâm tối luôn vây quanh ngàn lối
Mùa đông ơi xin đừng quên
Về mang giá băng cho tim tôi lạnh căm
Đừng cho phút giây não nùng
Sẽ làm đời tôi chết âm thầm.
Mùa đông ơi mau về đây
Làm cho gió mưa bâng khuâng trong cơn lạnh sương
Đễ tôi cố chôn trong lòng
Mối tình sâu kín ngàn năm.
Mùa đông đã quay về sao tôi còn nhớ anh
Làm sao dễ quên hỡi mùa đông buồn tênh.