hoàng hôn theo nắng tắt cô liêu riêng bóng tôi ngồi trong quán chiều đường xưa đâu có khác bao nhiêu nhưng người xưa đã xa tôi nhiều ngày nao khi tôi ghé quán bên sông cô nàng xuân nữ thắm môi hồng yêu kiều vui đón khách tang bồng gieo niềm lưu luyến người đi nhớ mong nơi đây chiều thu xưa với bao niềm thương thu nay lòng bâng khuâng vấn vương khôn lường
ai ơi, mộng đời bao ... hoa đẹp tươi vì đời bao trái ngang buồn vui nhớ chăng những lời nói trong tiếng cười mà mến thương người
rồi đây xa quán lá đơn sơ tôi nhớ đến người em gái quê người ơi, qua khắp lối sơn khê vui đời chinh chiến nơi phương trời và mong sao em gái chốn xa xôi khi chiều phai nắng cuối chân đồi khi đàn chim trắng khuất xa vời trao niềm thương nhớ về nơi ước mơ