Dựa đồi thông riêng ai một bóng
Nhìn tàu đi xa khơi mờ sóng
Người ra đi hẹn sẽ quay về,
hẹn nối giấc mơ câu thề,
dù cho ngăn cách sơn khê.
Bồi hồi trông hoa rơi ngập lối
Từng đàn chim bay nhanh vào tối
Thuyền ai neo đậu bến Giang đầu,
gợi nhớ ánh trăng phai mầu,
mà nhớ cho người nhớ ta.
Màn đêm buông rơi xuống rồi
Người nơi chân mây cuối trời,
về đâu cho ta nhắn lời,
ngàn trùng sông nước ngoài khơi
Hỡi người xa núi sông
Chưa về tắm nắng mai hồng,
xa kiếp sống bềnh bồng.
Thời gian êm trôi lướt nhanh
Ngày xanh cho anh mấy lần?
thì bao gian lao chớ nài,
hẹn nhau Đi Tới Ngày Mai.
Hỡi người tôi mến yêu
Say đời nắng sớm mưa chiều
yêu nước non trời mây.
Dừng lại đây cho ta còn thấy
Màu khăn tay đưa nhau ngày ấy
Người ra đi hẹn với tang bồng,
một sớm nắng mai hương nồng,
về chung xây đắp non sông.
Đường trăng xưa ra khơi lộng gió
Mầu xinh tươi quê hương còn đó
Người quên ta còn nhớ chăng là,
hình bóng cố nhân quê nhà,
còn nhớ thương người chốn xa.