Tiên ơi là tiên, tiên ơi là tiên
Tiên nâu, tiên quyền và tiên men
Bao nhiêu là tiên chứ bao nhiêu ưu phiền
Tiên hỡi là tiên, tiên ơi là tiên
Trần gian biết bao nhiêu là tiên
Tiên nâu là nghiện, tiên quyền lại điên
Chứ người uống rượu là tiên Ngọc Hoàng
Ngọc Hoàng ngự tại ngai vàng
Thấy tiên uống rượu hai hàng lệ rơi
Tưởng rằng tiên uống tiên chơi
Nào ngờ tiên uống tiên rơi xuống sình
Ôi phát rầu
Rượu tình, rượu í chứ đừng quên
Sáng trưa chiều xỉn nằm ba bốn ngày
Rượu nầm bốc cháy men say
Cơn điên quậy phá chứ đập tan hoang cửa nhà
Khuyên ai bỏ rượu đi thôi
Không vào nhà thương cũng thành con ma men