Em ơi! đừng gọi anh bằng Chú
Khi em,em chín thơm hoa mộng
Chưa vấn vương gì,Em lúc Xuân thì
Còn anh mới đôi mươi.
Đừng gọi anh bằng Chú sợ ngăn cách đôi ta
Em làm công Chúa nhé anh tráng sĩ hiên ngang
Tung hoành trên bốn biển khi tàu anh trở về
Qùa anh sẻ cho em.
Xin đừng gọi anh bằng Chú
Ô hay sao Chú hay mơ mộng
Sao Chú hay nhìn sao chú hay cười
Làm con bé bâng khuâng
Họ hàng ta chẳng có tại sao giấu con tim
Sao gọi anh chú lính cho anh thấy không vui
Bao lần anh đã bảo anh chỉ yêu áo vàng
Thì em hỡi đừng quên
Đ K;
Ông Chú ơi cô cháu thẹn thùng đôi môi
Thôi nhé mình là anh em
Nhưng đừng quên rằng em anh hay khóc đấy
Ghét anh ghê! Khéo nịnh em quá thôi
Nói gì thêm nữa đi
Anh muốn em em hãy giã từ thơ ngây
Em sẽ là nàng tiên xinh
Khi tàu anh vê em đi ra bến đón
Nhớ nghe em chẳng còn gọi anh bằng Chú đâu
Chỉ còn anh với em
Em không còn gọi anh bằng Chú
Nhưng sao anh vẫn nghe chưa vừa
Ông Chú bây giờ không muốn em là
Người em gái anh đâu.
Nhìn trùng dương dậy sóng lòng mơ ước em anh.
Yêu tàu xuôi bến cũ
Yêu áo trắng anh mang
Yêu vài câu hát buồn trong bài ca Hoa Biển
Và yêu mỗi mình anh !!!