Sương chiều dần rơi. Bao phủ cánh đồng khắp nơi. Gió chiều nhẹ đưa.
Liễu buồn rũ lá. Như nhớ người phương xa. Lá vàng nhẹ rơi
Nhìn lá riêng ta ngậm ngùi. Cánh gió chơi vơi
Nhắn ai nơi chốn xa vời
Chiều chiều riêng đứng bên sông
Lòng tràn ngập đầy bao nỗi nhớ nhung. Dòng nước trôi lững lờ
Thuyền ai lướt nhẹ trên sóng xanh mơ
Lời nguyện trong lúc chia ly. Sầu vương vấn từ khi bước chân đi
Buồn nhớ người xa vắng. Lòng mến thương người đi đã mấy trăng