1. Nguời biết yêu cuộc sống
Yêu trời đất mênh mông
Chờ nắng mưa gọi xuống
Cho thắm tươi muôn lòng
Nguời đến trong cuộc sống
Có khi về với hư không
Một sớm mai lẻ bóng
Mơ ước duyên tình nồng
Đ.K.
Yêu là yêu là yêu khoảng trời ngát xanh
Yêu là là yêu là yêu chợt khi vắng anh
Yêu là khi gặp duyên hẹn ngày có nhau
Yêu là khi muộn duyên hẹn chờ kiếp sau !
2. Ngày tháng phai màu áo
Nên người dễ quên nhau
Tình ngắn hay tình sâu
Theo nắng mưa dãi dầu
Hỏi những tâm tình đó
Giữ trong đời đến bao lâu ?
Lời cuối anh thầm nói :
“Yêu mỗi tâm tình đầu !â€
( Trờ lại Đ.K. )
3. Dù thiết tha là mấy
Cũng ngày bỗng chia tay
Người buớc đi một buớc
Sao vẫn quay trông lại ?
Hỏi chốn xưa nẻo ấy
Nhớ nhung gì bấy lâu nay
Lời cuối anh thầm nói :
“Yêu mỗi phương trời này ! “
( Trờ lại Đ.K. )
4. Ngày tháng phai màu áo
Ai nguời dễ quên nhau ?
Tình chớm hay tình sâu
Qua nắng mua dãi dầu
Hỏi những duyên tình cũ
Giữ trong lòng đến bao lâu
Lời cuối anh thầm nói :
“Yêu mỗi trang tình đầu !â€