Chuyện ngụ ngôn mùa đông,
Về một tình yêu nay đã xa lắm,
Về một người tôi yêu đến say đắm,
Yêu vỡ tan con tim lạnh căm.
Lần đầu tiên được yêu,
Vì thế trong tôi rất hay mềm yếu,
Gần gũi bao nhiêu vẫn lo còn thiếu,
Cứ mong yêu em thật nhiều.Chuyện ngụ ngôn ngày xưa,
Địa đàng tình yêu kia có hai đứa,
Vào một mùa đông sương tuyết băng giá,
Tìm thấy nhau cuối con đường xa.
Gọi tên em Thỏ non,
Mà chính tôi đây cũng như trẻ con,
Chỉ muốn yêu em giống như người lớn,
Khiến em nhiều lần dỗi hờn.Mà Thỏ ơi tại sao?
Tại sao em cứ lăng xăng chạy quanh?
Tại sao không đến trong cuộc đời anh?
Khiến cho duyên tình mong manh?
Và Thỏ ơi giờ đây,
Giờ đây em đã xa cuộc tình này,
Giờ đầy ôm giá băng trong vòng tay,
Anh còn yêu với ai đây?