Khi con nước lên thuyền tứ phương xuôi về
Chợ nhóm thâu đêm, người đi khách đến ê hề,
Thương em sớm hôm bôn ba phần làm dâu
Mới có hôm nào mà nay nhan sắc tiêu hao.
Em chưa có quên lời khắc ghi trong lòng
Mẹ nói cho hay thuyền theo lái gái theo chồng,
Em ơi chớ lo nay công việc đã quen
Mãi mãi ta phải làm đẹp lòng song thân .
[ĐK:]
Xưa kia tuy khác hơn bây giờ
Không lo, không nghĩ, không trông chờ
Nhưng xưa đâu có như bây giờ
Ta có duyên hai họ, đời đẹp hơn trong mơ.
Trông con nước lên mà xót xa trong lòng
Chợ đã như nêm còn thêm quán xá bên dòng
Thương em sớm hôm bôn ba phận làm dâu
Mới có hôm nào mà nay nhan sắc tiêu hao.
Xin anh nhớ cho hạnh phúc do ta gầy
Phải thức thâu đêm rồi ta mới biết đêm dài
Em ơi ngó kia bên ông cụ hàng rau
Sánh với đôi mình lòng chẳng thẹn hay sao ?
Sông sâu núi cao không nên ngồi thở than
Hãy tát cho cạn biển phiền muộn trong tâm . . .