Một sớm mùa đông em lang thang giữa căn phòng.
Nghe từng giọt sầu hắt hiu rơi ngoài sông.
Một nỗi chờ mong như khát khao ngày nắng hồng.
Lòng anh vẫn nuôi bao hy vọng.
Biết em có còn nhớ không.
Ngày đó còn nhau trao cho nhau mối duyên đầu.
Ai ngờ dòng đời cuốn xô xa lìa nhau.
Người đã về đâu mang dấu yêu về chốn nào.
Bỏ quên trái tim anh vương sầu trong niềm thương nhớ bạc màu.
Từng chiều về trong nỗi nhớ.
Em xa anh đến bao giờ.
Xin trời đừng làm trái tim em mãi hững hờ.
Giờ đây có em đang mong chờ.
Dù bao tháng năm chưa phai mờ.
Ân tình một thời đã cho em biết ước mơ.
Để rồi từ đây mãi mãi con tim anh vẫn yêu người.
Mong rằng tình này sẽ theo em đến trọn đời.
Một khi gió mưa đi qua rồi tình em vẫn xanh như mây trời.
Dâng trọn đời người tiếng yêu xưa vẫn mong đợi.
Ngày đó còn nhau trao cho nhau mối duyên đầu.
Ai ngờ dòng đời cuốn xô xa lìa nhau.
Người đã về đâu mang dấu yêu về chốn nào.
Bỏ quên trái tim anh vương sầu trong niềm thương nhớ bạc màu.
Từng chiều về trong nỗi nhớ.
Em xa anh đến bao giờ.
Xin trời đừng làm trái tim em mãi hững hờ.
Giờ đây có em đang mong chờ.
Dù bao tháng năm chưa phai mờ.
Ân tình một thời đã cho em biết ước mơ.
Để rồi từ đây mãi mãi con tim anh vẫn yêu người.
Mong rằng tình này sẽ theo em đến trọn đời.
Một khi gió mưa đi qua rồi tình em vẫn xanh như mây trời.
Dâng trọn đời người tiếng yêu xưa vẫn mong đợi.
Từng chiều về trong nỗi nhớ.
Em xa anh đến bao giờ.
Xin trời đừng làm trái tim em mãi hững hờ.
Giờ đây có em đang mong chờ.
Dù bao tháng năm chưa phai mờ.
Ân tình một thời đã cho em biết ước mơ.
Để rồi từ đây mãi mãi con tim anh vẫn yêu người.
Mong rằng tình này sẽ theo em đến trọn đời.
Một khi gió mưa đi qua rồi tình em vẫn xanh như mây trời.
Dâng trọn đời người tiếng yêu xưa vẫn mong đợi.