Tôi yêu tiếng hò miền quê như yêu em cô gái quê mùa.
Tôi yêu bóng dừa ngã nghiêng có đàn em ngơ ngác cánh diều.
Nghe giọng hò ai ca là nghe lòng xao xuyến lạ.
Tôi về lại thành đô lòng mang hoài một mối tình xa.
Đêm đêm phố phường phồn hoa lung linh bao nhiêu ánh đèn màu.
Ai ai cũng đẹp như tiên nhưng lòng sao cảm thấy xa lạ.
Những hẹn hò yêu đương thì như là cơn gió đùa.
Giữa dòng đời bon chen đâu ai còn thật lòng vì ai.
Ngày xưa... tôi đã một lần yêu tiếng yêu ban đầu ngày nao vỡ tan như bọt bèo trôi.
Người ta... vui đùa vậy thôi đâu chân lắm tay bùn như cô gái quê mùa dãi nắng dầm mưa.
Để rồi lòng tôi vết thương xưa lành tiếng yêu chớm nở thêm một lần yêu.
Cầu mong... cho em được bình an để tôi quay về về nơi bến quê có một người em.
Cầu mong... em vẫn còn đó vẫn mái tóc quê mùa vẫn đôi mắt mong chờ chốn cũ ngày nào.
Để được cùng em nắng mưa chung đường có nhau chung bóng ta sống trọn tình quê.