1. Xuôi chuyến xe anh về
Nhà quen xưa miền Trung
Nhớ bóng tre quê nghèo
Bóng dừa nghiêng lá gió reo.
Lòng bồi hồi nao nao
Con đường xưa còn đó
Mà người xưa có còn không?
Hay đã đi theo chồng
Về nơi xa thật xa
Anh muốn thăm một lần
Cho lòng vơi bớt bâng khuâng.
Trọn gần mười năm qua
Anh vẫn còn ray rứt
Vì trời xui khiến anh bội thề.
[ĐK:]
Bao năm dần trôi, tưởng đời em đã đổi
Chờ anh chi em ơi, qua thời con gái rồi
Anh liếc mắt nhìn em, sao em buồn không nói
Còn giận là còn thương, còn đau là còn nhớ
Chuyện tình đã quên, đừng nên kéo dài thêm.
Thôi cho anh xin, được nói câu tạ lỗi
Đời riêng anh đây, đã một lần bước rồi
Em trách chi em, duyên đời bao lầm lỡ
Còn nặng tình xưa, vừa đau buồn duyên số
Mình tìm gặp nhau, đừng thức lại tình đau.
2. Thôi cố quên chuyện buồn
Vùi dư âm ngày xưa
Biết nói sao cho vừa
Chuyện tình như nắng như mưa.
Những ước nguyện ngày xưa
Em đừng ghi vào nhớ
Tình duyên kết se do trời.