Anh ngỡ em đang về phương trời cũ tìm phút mê đầu
Tìm cơn say đắm từ đó em vào mùa Xuân dài lâu
Từ đó em đau phút giây vui mừng, từ đó em yêu dáng hoa thẹn thùng,
từ đó em quên xác thân đường trần cuộc vui đằm thắm
Anh ngỡ em đang lặng nghe lời gió gợi nhớ tên người
Đường xưa em đến sỏi đá vui mừng nhịp chân lả lơi
Hồn lá bay theo lén hôn tóc thề, vạt nắng xôn xao đón đưa em về,
đồi núi âm vang nhắc xưa hẹn thề hoài thuở đam mê
Một vòng tay băng giá đong đưa ngày tháng
Bằng tình xưa thức giấc giữa đêm về sáng
Rồi mộng cũ im hơi, và thời gian cuốn trôi
để niềm đau đắng cay trên bờ môi
Em đến không em vườn hoa mộng đó còn giấc mê đời
Một lần thương nuối rồi sẽ quay về người xây cuộc vui
Rồi dấu yêu xưa phấn son xoá mờ, tình đã xuôi theo sóng xô đôi bờ
chỉ có thiên thu lắng trong hồn chờ người đến trong mơ