Ngày tuổi hoang đang ngủ yên, cơn mê tình len lỏi đến
Con tim hồng nghe rộn tiếng vội bay lên
Rồi hồn ta đắm trong mù khơi chập chờn theo chín tầng mây trời
Lạc vào hương, hương lừng tóc người mê mãi ngày vui.
Tưởng cuộc tình như mùa xuân: rất êm đềm không gợn sóng
Sao bây giờ môi mặn đắng, tình qua sông
Ngày thần tiên đã theo người đi và buồn đau đã tìm lối về
Còn mình ta tin vào ước thề cho hết cơn mê.
Nâng niu cho khúc ân tình vỡ tan. Thăng hoa cho những thư tình úa vàng
Cuộc đời như sương khói, sương khói mong manh
Tình yêu cho nước mắt long lanh, sẽ xin làm kiếp gió buồn tênh
Bỏ cuộc tình trên đường hoa, tim phai hồng chưa thành đá
Soi gương đời xa lạ quá ... ngày vui qua
Đừng gọi nhau chỉ nghe vọng âm, đừng tìm nhau đỉnh sầu muôn trùng
Còn tình yêu chỉ là giấc mộng trong cõi hư không.