(1962)
1.Mây cuốn mịt mù che khuất ánh sao,
Lạnh lùng sương xuống đã lâu,
Hồn đêm nay mơ về đâu?
Nhiều khi nhìn trời sao chiếu thần tiên,
Lòng hằng mơ ánh sao hiền,
Lộng lẫy sáng giữa trời đêm...
Tôi muốn tìm về vang bóng lúc xưa,
Mà lòng sao mãi ngẩn ngơ,
Tàn đêm qua tôi nằm mơ :
Và mơ trời vừa tan bóng hoàng hôn,
Một vì sao rớt trong hồn,
Dịu như ngàn câu mến thương!
Bao nhiêu tình thơ chìm trong cõi xa mờ,
Bao nhiêu lần đêm xuống mơ hồ,
Ngôi sao ngày xưa, hiện trong tim rạng rỡ,
Rồi tan biến thành ngàn thương nhớ...
...Nhung đã muộn làm sao níu giấc mơ,
Tìm làm sao những phút xưa
Ngùi trông sương rơi thờ ơ.
Giờ đây ngoài trời khuya vắng mình tôi,
Tìm vì sao khuất bên trời,
Thầm mơ một tinh tú rơị..
2.Tê tái lặng nhìn năm tháng lướt mau,
Nghẹn ngào như mới vắng nhau,
Hồn mênh mang mơ về đâu?
Mộng xưa tàn rồi tôi vẫn còn mơ,
Tình ngày xưa có xa mờ,
Lòng vẫn luyến nhớ ngày xưạ..
Năm ấy mình thường đi dưới ánh sao,
Hẹn rằng khi thấy nhớ nhau,
Mình ra bên song tìm saọ..
Nhìn sao thề rằng yêu mãi người ơi !
Dù nhiều giông tố trong đời,
Dù cho ngàn sao đổi ngôi !
Nay xa ngàn phương, lòng se sắt khôn lường,
Đêm đêm sầu thương nhớ qua hồn,
Tôi đi tìm sao, thầm ôm trong vạt áo,
Mà sao khuất mờ bên trời caọ..
Không biết giờ này phương ấy xa xôi,
Người tình xưa có nhớ tôị
Mà đi trong sương mờ rơị..
Mà mơ, mà nhìn lên cõi trời cao,
Mà ngùi thương những năm nào...
Mà mong tìm một ánh sao?