Mắt môi héo gầy, xót xa tháng ngày.
Xa nhau hôm ấy, ngỡ như mấy năm qua
Bồi hồi xót thương, dáng em giữa sân ga
Giữa mưa rơi lạnh giá, đau đớn dâng tràn.
Phút giây cuối cùng, cách xa muôn trùng
Hãy chìu anh lần cuối, hút chung điêu thuốc đây.
Rồi mai ta cách xa, nhớ em trong khói bay
Giữa cơn mưa lạnh buốt, ta mất em rồi.
Mình hãy nắm tay, nhớ hôm nay.
Mình hãy hôn nhau, giữa mưa bay.
Hết rồi... từ đây....!
** Như con tàu cuối em xa nghìn trùng
Một mình anh giữa sân ga buồn buồn
Bầu trời xám lắm, đôi tay lạnh lùng
Đôi tay lạnh lùng vẽ vầy vé thuốc.
Nhìn đoàn tàu cuối em xa nghìn trùng
Một mình anh giữa sân ga buồn buồn
Bầu trời xám lắm, đôi tay lạnh lùng
Hết rồi.... từ đây ......!