Một nhạc điệu nhẹ nhàng nhưng tha thiết, thâm trầm mà hùng hậu. Phải chăng tâm hồn khách lãng du đã nổi dậy trong một chiều sương?
DƯƠNG THIỆU TƯỚC và PHẠM THÀNH
Chiều nay biết về nơi đâu. Dừng chân ta ngắm cảnh bao la sầu. Ai đi trong lớp sương sa Người về đâu tả tơi nơi quê nhà. Dừng nơi đây dừng nơi đây. Đường dài chí lớn ta dừng nơi đây. Trong mây bay, trông mây bay về nơi quê nhà. Ta buồn chỉ có mình ta. Sáo vi vu u ủ ù. Khúc nhạc du. Đàn ai xa vắng khóc than mùa thu trong bao lá rụng tơi bời. Trong lòng người nghệ sĩ lệ lơi rơi. Từ ra đi bước lưu ly. Đường chông gai đâu sờn chí nam nhi. Mà nay lòng nhớ quê hương. Trong chiều sương sao để lệ sầu vương. Không không ta quyết đi xa. Có đâu ngồi nhớ tới nơi quê nhà.