Chiều về chiều tím ngắt hoàng hôn cuối chân trời
Lòng buồn thầm nhớ những kỷ niệm đã qua
Cầm đàn ngồi hát những câu ca tan nát lòng
Yêu em chân tình mà đời vẫn còn lẻ loi.
ĐK:
Bởi vì cần nói với em một lời
Thì anh lại sợ nên đành câm nín thôi
Bởi vì cần đến tìm em trước nhà
Thì anh lại sợ nên đứng nhìn từ xa.
Thế rồi mùa xuân lại đến
Mùa xuân mùa cưới ai ơi
Em như đóa mai vàng khoe sắc
Tươi cười trên chiếc xe hoa
Mà anh chẳng biết nói một lời
Người đi bỏ lại một người chơi vơi.