Ánh trăng nhẹ nhàng sáng, sáng mơ màng
Mắt em gọi buồn ngắm, ngắm trăng vàng
Nồng thắm em hát rung ngàn ánh trăng
Nét môi thầm ước duyên như trăng sáng
Tóc em nhẹ rung xuống, xuống vai đàn
Dáng tay dịu dàng vuốt, vuốt tơ vàng
Mầu áo em sáng xanh mờ dưới trăng
Tiếng em đượm ấm vang trong gió ngàn
Vai bên vai lặng bước
Mắt cùng ngập xa vời
Trong không gian lạnh mướt
Gió ngàn về, sao chấp chới
Suối mờ hồ lên tiếng hát
Nhắc người rằng:
"Trăng bát ngát còn mãi
Thời gian qua ai nhớ thương ai"
Nhắc chi niềm sầu dưới ánh trăng vàng
Biết trong giờ này tóc rối tơ đàn
Và nói chi đến mai về bến nao
Biết đây là lúc ta quên thời gian