Nhớ ngày xưa đôi ta hay hẹn hò chơi trò vui bói hoa
Vũ trụ xa khi trăng yêu mặt trời
Chuyện tình duyên hiếm thấy
Chuyện nhân thế tình yêu nếu ly tan
Làm đau xót trong đời
Buồn nỗi buồn không vơi
Từ lúc giã từ thơ ngây đời khôn lớn
Hỡi hoa bướm đâu còn.
ĐK:
Thu qua Đông tàn cánh hoa Mai nở vàng
Đang chào mùa Xuân sang
Lời buồn theo năm tháng dẫu biết nỗi niềm
Những phút ái tình
Kỷ niệm ngày xưa giữ trong tim
Một ngày chuyện đời đổi thay
Nàng mặc áo cưới để đớn đau một người
Trò chơi ngày xưa biết đến thuở nào nguôi.
Lối mòn xưa hôm nay tôi trở lại chơi trò hoa với ai
Thấy trời trăng khi yêu vẫn ngậm lại
Tình mình sao dang dở
Đời tan vỡ một lần sẽ trăm năm
Cầu duyên hái hoa tàn ngồi đếm thời gian trôi
Một thoáng kỷ niệm nâng niu phù dung tím
Hỏi hoa biết tôi buồn?
Mong đợi từ bao lâu giờ em chết nơi đâu
Chưa trọn niềm thương yêu chưa hết lòng tìm nhau
Đây tiếng kinh cầu xin ngàn sau không vướng sầu
Dâng nén hương yêu câu thề ghi mối duyên đầu