[Hồi 1 - Xuyên về] Chương 1: Quận Chúa Thất Thế

"Khởi bẩm bệ hạ, quận chúa tháng này đã tiêu hết ba mươi ngàn vạn lượng vàng rồi đó ạ."

-------

"Bệ hạ, quốc khối lại vì quận chúa mà thiếu hụt nữa rồi."

-------

"Báo! Bệ hạ xảy ra chuyện lớn rồi, Tây Tề quốc lại khởi binh muốn gây chiến nữa ạ."

--------

"Bệ hạ không hay rồi, quốc khố hết sạch rồi, chúng ta không còn đủ lương thảo để chống lại kẻ địch nữa rồi!"

--------

"Đều là tại ngươi, Thanh Uyển Ca!!! Là cái thứ yêu nữ nhà ngươi khiến cho quốc khố thiếu hụt để chúng ta phải thua thảm hại trước Tây Tề, trước khi bọn ta chết cũng phải để ngươi tuẫn táng cùng đất nước này."

--------

"Hahaha giết ta đi, ta là song quốc quận chúa*, phụ thân là huynh đệ họ hàng của hoàng đế, mẫu thân là An Nhân công chúa của Bắc Tề quốc, ta sinh ra đã có quyền kiêu ngạo bằng trời, ai có thể làm gì ta nào? Hahahaha...!!!"

--------

"Chúc mừng em Uyển Ca, đã vinh hạnh nhận được bảy bằng y khoa của trường đại học Harvard, em quả là thiên tài hiếm có, chúc em sẽ sớm thành công với các dự định tương lai của mình."

--------

"Từ Uyển Thanh* đều là tại ngươi, tại sao cái gì ngươi cũng giỏi hơn ta...ta không tin cả đời này ta đều thua ngươi, hôm nay ta giết ngươi rồi, ngươi sẽ không còn là người tài giỏi nhất nữa! Bảy bằng tiến sĩ y khoa thì sao, nó có thể cứu được ngươi không? Ngươi hãy chết đi, Từ Uyển Thanh!!!"

-------

"Quan thần ghét ta, người dân ghét ta, giờ đây cả người bạn ta cho là gần gũi nhất cũng hận ta tới mức muốn giết ta ư?"

-------

"Thanh Uyển Ca ta đây vốn dĩ là một quận chúa kiêu ngạo thấu trời, độc ác tàn nhẫn. Đất nước của ta vì ta mà vong, thần dân của ta vì ta mà chết, còn ta lại được trực tiếp chuyển sinh tới thế kỷ 21 này*. Ta tự hứa với lòng mình phải dùng kiếp này để bù đắp những chuyện đã qua kia, ta cố gắng học hành, chăm chỉ rèn luyện, dốc sức trở thành bác sĩ với ước mơ cứu được càng nhiều người càng tốt, ta phòng trước tính sau cũng không thể tính được, tài giỏi quá sẽ bị người khác ghét, ta vậy mà lại bị bạn thân của mình hại chết. Haha thật là nực cười, chẳng lẽ Thanh Uyển Ca ta đây vĩnh viễn không thể trả hết nợ của bản thân mình sao...?!"

-------

"Nếu cho ta một cơ hội nữa, Thanh Uyển Ca ta nguyện dùng linh hồn này để đánh đổi...chỉ mong có thể quay về, làm lại từ đầu, tuyệt đối sẽ không để cho lịch sử lập lại nữa! Nhất định...!

-------

Thân ảnh rơi từ tòa nhà 30 tầng, chỉ kịp nói ra tiếng nói trong lòng trước khi cảm nhận được cái cảm giác đau như xé thịt của những lưỡi đao gió qua lực ma sát. Trên gương mặt trắng nõn, xinh đẹp chỉ kịp lưu lại nụ cười tiếc gượng gạo và một giọt lệ, tựa như đang tiếc nuối và hối hận điều gì đó.

Sau đó thân thể nàng không thể cử động được nữa, chỉ nghe được tiếng bước chân và những lời nói xôn xao. Ý thức dần dần chìm vào bóng tối lúc nào không hay, cho tới khi nàng bị tiếng quát nộ của một người đàn bà lớn tuổi làm tỉnh giấc.

"Còn không mau lên, thu dọn hết đi, mau mau chuyển con nha đầu đó đi tới Từ Vi viện cho ta, mau lên... con nô tỳ này sao chậm chạp quá vậy!!!"

"Từ ma ma, vương phi vừa mới chết không được bao lâu, quận chúa lại đang bệnh....Người có thể thương tình để quận chúa ở lại đây thêm một ít ngày được không?"

Từ ma ma đẩy tiểu nha đầu đang quỳ xuống nắm vạt áo của mình mà van xin mình kia ra, quát to.

"Ở lại ít ngày? Ta nói cho ngươi biết Túy Liên viện này là để cho đích nữ của vương phủ ở, hiện giờ nhị di nương đã làm chủ mẫu thì đương nhiên căn phòng này phải chuyển lại cho đại tiểu thư ở, còn tam tiểu thư phải dọn đến Từ Vi viện ở, không nói nhiều nữa dọn mau lên!"

Nghe được tiếng ồn ào, Uyển Ca mở mắt tỉnh lại, ngồi dậy nhìn đống hỗn độn trước mặt mình mà không hiểu chuyện gì hết, tiểu nha đầu kia nhìn thấy nàng ngồi dậy lập tức chạy tới chỗ nàng, cố gắng kìm nén những giọt nước mắt của mình, nói trong mừng rỡ kèm theo sự lo lắng.

"Tiểu thư hay quá người cuối cùng cũng tỉnh rồi, tiểu thư người có khát nước không nô tỳ đi lấy nước cho người."

Uyển Ca nhìn tiểu nha đầu nước mắt đầm đìa đang nói chuyện với nàng kia, nàng hết sức ngạc nhiên bởi đó là Tiểu Hoa - tỳ nữ thân cận nhất của nàng khi nàng còn làm quận chúa.

Lúc này nàng mới để ý căn phòng và những người đi qua đi lại kia, bọn họ quần áo, tóc tai và cảnh vật trang trí trong căn phòng đều là những thứ cổ đại.

(Sao lại thế này? Rõ là mình đã ám toán, té từ tầng thượng xuống, sao tự nhiên lại ở nơi này được, chẳng lẽ mình xuyên không rồi? Không đúng, ở đây có Tiểu Hoa và cả cảnh vật bố trí quen thuộc này nữa, chẳng lẽ nào...?)

Nàng nắm lấy tay Tiểu Hoa hỏi.

"Ta hỏi em năm nay là năm bao nhiêu, còn nữa đây là đâu?"

Tiểu hoa nhìn nàng nước mắt nhịn không được nữa mà chảy xuống nói.

"Tiểu thư có phải người ngủ lâu quá mà quên rồi không? Đây là nhà của người - Cảnh vương phủ, còn năm thì...năm nay là năm Minh Trấn thứ 20 rồi ạ."

Uyển Ca nghe được từng lời từng chữ của Tiểu Hoa, nàng vừa kinh ngạc vừa bàng hoàng nhưng lại vừa mừng rỡ.

(Không thể ngờ mình lại được trọng sinh trở về năm 10 tuổi. Thật hay quá, nếu như vậy mình có thể thay đổi tất cả mọi thứ rồi). Uyển Ca định thần nắm tay lấy tay Tiểu Hoa hỏi.

"Tốt quá rồi, Tiểu Hoa ta bây giờ muốn gặp mẫu thân, mẫu thân đang ở đâu?"

Nghe nàng nhắc tới mẫu thân của mình, Tiểu Hoa không kìm được lòng, nước mắt đầm đìa đáp.

"Tiểu thư, người...người đừng quá đau lòng...vương phi...người..."

Nghe Tiểu Hoa cứ ấp úng trong nức nở, Uyển Ca bực mình gặn hỏi.

"Tiểu Hoa em nói đi, mẫu thân ta làm sao?"

Từ ma ma từ ngoài cửa viện bước vào thấy nàng đã tỉnh, liền lên mặt chảnh giọng nói khích.

"Á chà chà tiểu quận chúa của chúng ta tỉnh dậy rồi sao? Người hỏi vương phi thế nào rồi hả? Để ta nói cho người biết, bà ấy bị bệnh nặng không qua khỏi chết rồi. Giờ thì mong người mau dọn dẹp hành lý đi qua Từ Vi viện ở đi ha."

--------Chú Thích-----------

Từ Uyển Thanh: Tên của nu9 ở thế kỷ 21.

Song quốc quận chúa: Làm quận chúa của cả hai nước, Đông Tề quê cha và Bắc Tề quê mẹ.

Trực Tiếp chuyển sinh tới thế kỷ 21: Trực tiếp ở đây có nghĩa là không xuống địa phủ, không uống canh Mạnh Bà mà linh hồn được chuyển đi đến thế kỷ 21 nhập vào một hài tử mới sinh.

---------Hết Chương 1--------