Chương 1

Ngày xuân vạn vật truy hoan

Nhẩn nha tới trấn Bình Khang (#2)vui vầy

Chốn xưa ngọc đống hoa đầy

Đàn Tinh (#3) trùng phím, cung dây hững hờ

Thơ hay ở chỗ bất ngờ

Người hay ở chỗ đêm mơ xuất tình

Rằng xưa ở chốn đế kinh

Có nhà hiền triết họ Trinh tên Tùng

Đức thì ngôn hạnh công dung

Thi kỳ nhạc hoa. kiếm cung đều tài

Hình long ẩn, dáng hoa đài

Râu ba tấc rậm, lông dài tám phân

Dương hoàn viên đại kỳ lân

Cặp tay như hổ cặp chân như mèo (#4)

Trinh Tùng thuở nhỏ còn nghèo

Sống cùng cha mẹ bên đèo Mai Hoa (#5)

Một lòng thờ mẹ kính cha

Sáng vào kiếm củi, tối ra đánh giầy

Thong dong bạn với gió mây

Hươu nai giúp thịt, cáo cầy mua vui

Gia tài một chiếc thuyền mui

Một cây đàn mộc, một gùi sách thơ

Khi buồn mộng tưởng vẩn vơ

Gẩy đàn vài khúc, đọc thơ mấy bài

Khi nhàn nghiên bút miệt mài

Những khi cao hứng múa vài đường côn

Chú thích:

(2-). Bình Khang: tên một phường ở kinh đô Trường An, đời Đường, nơi có nhiều thanh lâu kỹ viện. Được dùng để chỉ nơi ở của kỹ nữ nói chung.
(3-).Đàn Tinh: còn gọi là Tinh Cầm hoặc đàn sao, một loại đàn bằng gỗ sến, không có dây, không có phím, hay được chơi đệm cho vũ điệu Điêu Lỵ Xem thêm tích Điêu Ly.
(4-). Tay hổ chân mèo: đời Tống có Trương Tiêu Sư nổi tiếng về ngạch buôn lụa. Có lần nước sông Hoàng Hà dâng cao, giá lụa giảm mạnh, Trương dốc hết gia tài ra mua tích trữ, về sau vốn một lãi trăm. Tương truyền họ Trương có đôi chân nhanh như mèo và đôi tay mạnh mẽ như sư tử.
(5-). Đèo Mai Hoa: tên một đèo trên núi Hành sơn thuộc tỉnh Lạc dương, nơi diễn ra Lạc dương kỳ anh hội của Văn Ngạn Bác đời Tống. Về sau nghĩa bóng dùng để chỉ nơi ở ẩn của các bậc kỳ nhân dị tướng.