Bão Biển

Gió chiều u uất gọi
Trùng dương vụt chuyển mình
Mênh mang trời bão tố
Nghe nhạc cuồng rất xanh.

Cũng tròn như nước mắt
Cũng tròn như vòng tay
Lời đam mê biển gọi
Trong lớp sóng vun đầy.

Từ muôn ngàn núi thẳm
Gió đem tình hoang sơ
Mà yêu từng tâm sư.
Của trùng dương đôi bờ.

Rồi mai trời rực nắng
Bàn chân gió thật hiền
Âm ba trầm tiếng thơ?
Qua rồi cơn bão điên.

Mây mềm bay trở lại
Và trăng sao hiện về
Cho biển triền miên nhớ
Cơn gió vừa bay đi.

Paris, nhớ 16/1/1972