Chương 1

Tố Tố đang định bước vào “ladies room” thì thấy người đàn ông đang dỗ dành đứa bé gái, đứa bé phụng phịu chỉ tay về phía nàng, khiến nàng tò mò đứng lại nghe ngóng. Thấy thế, người đàn ông vội vàng đính chính.

- Thưa cô, nó chỉ cái restroom chứ không phải cô.

Nàng giương mắt như không hiểu ông ta nói gì, người đàn ông giải thích:

- Nó muốn đi tiểu nhưng nó muốn đi bên “ladies room”. Cô thấy đó làm sao tôi dẫn nó đi về... phía đó được.

Tố Tố bật cười khi hiểu ra câu chuyện, nàng cởi mở:

- Thôi được, ông chờ đó tôi giúp cháu hộ Ông.

Người đàn ông thở phào cám ơn nàng. Đứa bé mau mắn đi theo nàng.

Vừa đi nàng vừa gợi chuyện:

- Vậy mọi lần đi với bố cháu làm sao?

- Hồi đó cháu không biết, giờ cháu vô mẫu giáo mới biết con trai đi riêng, con gái đi riêng!

Tố Tố bật cười cho sự thông minh của con bé.

Khi dẫn đứa bé ra, người đàn ông đang khoanh tay đi tới đi lui chờ đợi. Đứa bé đến nắm tay cha, ông nhìn Tố Tố bảo:

- Cám ơn cô nhiều.

Đứa bé ngây thơ:

- Ba khỏi cám ơn cũng được vì hồi nãy con nghe cổ cũng... tiểu nữa.

Tố Tố mắc cỡ muốn độn thổ. Nàng đi như chạy vào rạp hát không dám quay đầu nhìn người đàn ông.

Dứt phim, đèn bật sáng. Tố Tố và người bạn gái theo đoàn người lục tục ra về...

Ra tới bãi đậu xe Tố Tố lại nghe tiếng đứa bé reo lên:

- Ô! Ba, cái cô hồi nãy dẫn con đi restroom nè!

Nàng chưa kịp phản ứng thì người đàn ông đến bên nàng:

- Thưa cô, con bé nhà tôi nó còn con nít lắm xin cô tha lỗi...

Tố Tố lúng túng một cách khổ sở.

- Ồ! Không có chi... Ông đừng quan tâm.

Người bạn đi cùng với Tố Tố nhìn nàng dò hỏi. Để đỡ ngượng, Tố Tố hỏi đứa bé:

- Cháu tên gì?

- Cháu tên Tiểu Quyên, bốn tuổi!

Sự ngây thơ hồn nhiên của Tiểu Quyên khiến Tố Tố như quên đi câu chuyện vừa rồi.

Rồi nàng kéo tay bạn đi vừa quay lui từ giã:

- Thôi, chào ông! Chào bé Tiểu Quyên!

Đứa bé láu lỉnh:

- Chào cô! Cô tên gì?

- Cô tên Tố Tố!

- Chào cô Tố Tố!!!

Đứa bé kéo dài tên nàng. Người đàn ông nhìn nàng và cô bạn gái vẫy vẫy tay.

+

Ngồi trên xe, Thoa im lặng như chờ đợi Tố Tố kể. Nhưng nàng cũng không kém, giữ mãi không khí ấy. Bực mình, Thoa hỏi:

- Mầy với cái ông hồi nãy nói gì vậy?

Tố Tố chỉ mỉm cười không đáp. Thoa nghi ngờ:

- Bộ hai người có gì bí mật hả?

Tố Tố tự dưng bật cười khanh khách rồi kể cho bạn nghe không sót một chi tiết, lúc đó Thoa mới cười theo.

- Rồi! Bây giờ về nhà hay đi nữa?

Tố Tố hỏi bạn, Thoa nhìn đồng hồ rồi bảo:

- Còn sớm quá, tao tự nhiên thèm ăn ly kem. Thôi, tụi mình vô đó ăn rồi về cũng được...

- OK! Nhưng trước khi ghé tiệm kem mầy tạt qua nhà băng cho tao bỏ cái check nầy vô rồi lấy ra một ít tiền tiêu vặt...

+

Khi Tố Tố và Thoa vào tiệm kem lại một sự bất ngờ xảy ra: cha con Tiểu Quyên đã ngồi sẵn đó tự bao giờ và họ đã ăn quá nửa ly kem.

Người đàn ông buông muỗng đứng dậy:

- Chào hai cô! Mời hai cô ngồi chung bàn cho vui.

Tiểu Quyên bắt chước cha, bỏ muỗng xuống đến kéo tay Tố Tố:

- Cô Tố Tố, cô ngồi chung bàn với bố và Tiểu Quyên đi!

Thoa nhìn Tố Tố chờ phản ứng. Tố Tố đỏ bừng mặt và trong lòng cảm thấy khó xử, Thoa lên tiếng:

- Thôi, tụi mình ngồi chung cho vui. Lát tiền ai nấy trả, khỏi nợ nần!

Người đàn ông nhìn Thoa mỉm cười gật đầu. Thoa và Tố Tố gọi hai ly kem dừa. Tiểu Quyên níu tay Tố Tố bảo:

- Cô Tố Tố! Lát cô về nhà bố Tiểu Quyên cho cô xem Tiểu Quyên tô màu nhạ Đẹp lắm!

Tố Tố cười bảo:

- Không! Cô phải về nhà cô vì tối rồi!

Người đàn ông chen vào:

- Tiểu Quyên, con đừng quấy rầy cô!

Thoa lên tiếng:

- Mẹ của Tiểu Quyên đâu sao không thấy?

- Mẹ Tiểu Quyên chết rồi!

Tiểu Quyên chớp chớp mắt khi nghe hỏi đến mẹ.

Người đàn ông kéo con ra khỏi ghế và kéo vào lòng mình:

- Vợ tôi chết đã hơn năm naỵ Mỗi lần ai hỏi về mẹ nó nó đều bị xúc động.

Thoa hối hận:

- Xin lỗi ông. Xin lỗi bé Quyên cô không biết!

Tố Tố sững sờ, nàng im lặng múc từng muỗng kem đút vào miệng.

Qua hơn ba mươi phút nghe tâm sự, Tố Tố biết tên người đàn ông là Đạt, vợ là Băng Tâm nàng đã từ giã cuộc sống hạnh phúc bên chồng con qua một tai nạn xe hơi.

Tiểu Quyên sụt sịt khóc khi nghe bố kể về mẹ. Tố Tố hỏi thăm hiện tại Đạt đi làm thì ai trông coi Tiểu Quyên. Tiểu Quyên trả lời thay bố:

- Có dì Băng Nhi và bà ngoại, nhưng dì Nhi hay la cháu lắm.

ông Đạt đưa tay chận lời con:

- Tiểu Quyên, con đừng nói bậy!

Nó im lặng nhìn bố. Tự nhiên, Thoa và Tố Tố nhìn Tiểu Quyên một cái nhìn thương cảm.

Từ giã nhau ra về, ông Đạt xin được trả tiền, thấy bốn ly kem không đáng giá bao nhiêu nên Thoa và Tố Tố đều đồng ý.

Ra đường họ chào nhau một lần nữa. Tố Tố cười bảo:

- Thôi! Hy vọng lần nầy... nhà ai nấy ở không gặp nhau nữa! Ngày nay gặp ba lần rồi đó!

Câu nói của Tố Tố khiến bé Tiểu Quyên nhớ ra vội bảo:

- Tuần sau cô đi xem phim nữa không?

ông Đạt lúc nầy mới sực thấy mình sơ ý vội bảo:

- Hai cô là chị em hay bạn? Hai cô có thể cho tôi xin số phone để nếu có dịp mời hai cô đi ciné cho vui...

Thoa hóm hỉnh:

- Tụi này là bạn thôi. Tố Tố chắc mỗi tuần cần phải dẫn bé Tiểu Quyên vô “ladies room”!

Tất cả đều cười lên vui vẻ. Họ trao đổi số phone trong cởi mở...