Trầm Cảm.



CHƯƠNG 1: TRẦM CẢM.

BÙM!

Thiên Nhi bật dậy, thở hổn hển, mồ hôi ướt đẫm váy, đôi mắt nai đen hoảng sợ nhìn vào khoảng không gian phía trước chẳng có lấy một tia ánh sáng. Cô khẽ mỉm cười cợt nhã, chỉ là ác mộng thôi. Cơn ác mộng đáng sợ theo cô suốt mười năm dài đằng đẵng, mỗi đêm lại hiện về rõ ràng như vừa mới hôm qua.

Thiên Nhi thu người lại, úp mặt xuống đầu gối. Trước lúc ngủ, cô đã uống Xanax nhưng vẫn không ngủ tới một tiếng. Cô với tay bật cô tác bên hông kéo rèm bức tường thủy tinh lên. Ánh sáng mờ nhạt của màn đêm từ bên ngoài tràn vào khắp căn phòng. Cô muốn lấy thuốc an thần ra uống nhưng lại thôi. Bản thân cô hiểu hơn ai hết thuốc an thần Xanax nguy hiểm tới cỡ nào.

Xanax (alprazolam) thuộc về nhóm thuốc benzodiazepin. Nó hoạt động bằng cách làm chậm sự chuyển động của hóa chất trong não có thể trở nên không cân bằng. Kết quả làm giảm căng thẳng thần kinh (lo lắng). Xanax được sử dụng để điều trị rối loạn lo âu, rối loạn hoảng sợ và lo lắng gây ra trầm cảm. Một nhóm chất gây nghiện, không phù hợp với người bị trầm cảm hay có ý định tự sát. Nếu dùng quá liều có thể gây ra buồn ngủ cực kỳ, lú lẫn, yếu cơ, mất thăng bằng hoặc phối hợp, cảm thấy choáng váng và ngất xỉu, quan trọng là có thể tử vọng nếu uống quá liều.

Chính vì lí do đó mà Dương Duy sẽ kiểm tra số thuốc hằng ngày cô uống. Dù chỉ một viên thuốc bị mất đi thì cô cũng sẽ bị bắt đi rửa ruột. Một tiếng đồng giờ quả lắc đổ chuông trong đêm giữa không gian tĩnh lặng nghe vang to hơn, làm cô giật mình. Chết là hết! Cô nghĩ đơn giản như thế. Chứ hoàn toàn không nghĩ mình chết đi rồi thì người còn sống họ sẽ sống như thế nào. Mục đích sống không có khiến cuộc sống trở nên thật vô nghĩa.

Liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tay mình, đã hơn một giờ sáng. Nhi trèo xuống giường và bước đi nhẹ nhàng đến mức không gây ra tiếng động dù chỉ nhỏ nhất, đôi bàn tay thon dài không nhanh không chậm gõ dãy mật khẩu và để máy tính quét hình ảnh. Cách cửa bật mở, cô bước đi nhẹ nhàng như lúc đầu. Đích đến - ngọn đồi có cây hoa anh đào cả trăm năm tuổi.