1 - Mở đầu

Bình sinh chẳng biết tương tư, vừa vướng tương tư, là khổ vì tương tư.

Hắn là nhị thái tử của thiên giới, phong lưu anh tuấn, nợ đào hoa rải khắp hồng trần. Tình trường luôn xôn xao rộn rã, cựu nhân chưa khuất bóng, tân nhân đã trong lòng, mang chân tâm tìm đến hắn chỉ để chuốc về tan nát thương vong. Hồ vương lãnh tính trước mắt kia có lẽ cũng không ngoại lệ, mới vài câu đường mật là đã kéo được đến bên. Hắn thật muốn xem xem, đằng sau khuôn mặt thản nhiên lạnh lùng này đang ẩn giấu những mị lực nào. Hồ ly, chẳng phải luôn quyết rũ mê người đấy sao?

Y là vương chủ cao ngạo lãnh mạc của Hồ tộc, xưa rày xa cách ít nói, đến thân đệ cũng chẳng muốn lại gần. Giữa bàn tiệc, bỗng có kẻ lớn gan buông tiếng, “Hồ vương mới thật sự là tuyệt sắc giai nhân.” Y nheo mắt quan sát, ánh nhìn như xoáy vào nam tử đang buông lời tán tỉnh kia, rồi bất giác cười nhạt. Hồ ly vốn máu lạnh giảo quyệt mà.

Hai kẻ cùng không hiểu chuyện tương tư, từ ấy lập mưu, từ ấy thương tâm, từ ấy hối hận. Ba trăm năm bạc phận, bàng hoàng nhìn lại mới phát giác, hai chữ ái tình chẳng qua chỉ ở một câu thích hay không thích mà thôi.