Bài Cuối

Đêm thiếu ngủ nghe bờ môi mặn đắng
Mất anh rồi mưa nắng cuộc đời em
Đã nhiều đêm thức trắng ngó qua rèm
Hồi tưởng lại nhớ thèm dư hương cũ

Anh đi rồi đời em sầu héo rũ
Nệm chăn dầy nhưng chẳng đủ ấm thân
Nhớ năm xưa hơi nóng anh nằm gần
Đông giá lạnh chẳng cần lò sưởi ấm

Lần đầu tiên được cho ăn trái cấm
Thương trao anh nguyên cả tấm băng trinh
Em đau đớn lặn hụp dưới biển tình
Đâu có ngờ anh khinh... khi chiếm được

Thôi hết rồi chuyện đầu đời mơ ước
Đã bao lần sướt mướt khóc thật to
Lòng con trai biển rộng thật khó dò
Em... thuyền nhỏ gặp sóng to lật úp